ĐÁNH ĐU CÙNG SỐ PHẬN - Trang 113

định bốc trộm một cái thì bà gạt tay tôi ra và bảo: Từ từ! Bị cụt hứng tôi gắt
um: Từ từ đến bao giờ? Yêu mà không sờ thì buồn lắm. Nghe vậy bà mới
nhỏen miệng cười rõ tươi mà bảo, đằng nào chẳng thuộc về nhau, cứ từ từ
để dành chuyện ấy cho đêm tân hôn, mới nguyên chẳng sướng hơn à!

Ngày ấy cả xã hội còn nghiêm chỉnh lắm. Hủ hóa là một tội nặng.

Đảng viên dính phải tội ấy là mất Đảng, hoặc bị cảnh cáo ghi lý lịch, không
có cơ hội thăng tiến. Mới đoàn viên thanh niên, mà đã có “phốt” quan hệ
trai gái thiếu đứng đắn thì khó mà được đứng trong đội ngũ của Đảng, bởi
bị đánh giá là lãng mạn tiểu tư sản không đáng tin cậy. Sau cưới mà có thai,
không đúng chín tháng mười ngày mới đẻ, đẻ sớm từ hai, ba tháng trở lên
tức là ăn cơm trước kẻng, cũng vẫn bị bia miệng cười chê. Chúng tôi yêu
nhau thể hiện một cách nghiêm chỉnh, khô cứng như thế cũng chẳng phải là
trường hợp ngoại lệ. Bà thuộc diện con liệt sĩ được ưu tiên làm việc ngay
trên phòng giáo dục huyện. Nhưng là người nhiệt tình, năng nổ thấy ở xã
vùng sâu vùng xa này thiếu giáo viên thì xung phong về dạy và gặp tôi ở
đó. Ngay cái nhìn đầu tiên, tôi đã mê bà. Trẻ trung, tươi tắn, mây mẩy vậy
ai chẳng bị hút hồn. Bà có khuôn mặt trái xoan, làn da trắng hồng, đôi mắt
đen lúng liếng tưởng là lẳng mà chẳng lẳng chút nào. Phom người bà thuộc
diện chuẩn, cao một mét sáu mươi, thắt đáy lưng ong, mái tóc đen mượt, đã
dày lại dài chấm gót, ngày ấy không có cái lệ thi hoa hậu các kiểu như bây
giờ, chứ nếu có thì chắc bà cũng phải lọt vào vòng chung kết hoa hậu cỡ ty
giáo dục. Lại nói, sau lần ra Ủy ban đăng ký kết hôn, chúng tôi có một tuần
chuẩn bị cho đám cưới. Ngày đó thiếu thốn đủ thứ, chạy được chục cân
kẹo, bánh quy, tút thuốc lá, cân chè móc câu thật vất vả, mệt mỏi vô cùng,
người ta khôi hài: để có “tuần trăng mật”, chú rể phải “vỡ mật” thật chẳng
ngoa!

Nhưng chú rể là tôi, cô dâu là bà cũng đã biết cách hưởng “tuần trăng

mật”một cách tuyệt diệu khác mọi đôi tân hôn trẻ khác. Và quả là hương vị
của đêm động phòng hoa chúc ấy đến giờ mỗi khi nghĩ lại tôi vẫn cảm thấy
nồng nàn đâu đây. Chả là ngày đó dạy ở trường huyện vùng cao, mỗi khi về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.