ĐÁNH ĐU CÙNG SỐ PHẬN - Trang 111

đi, có kinh đều đấy chứ? Vậy hả. Không dính có bầu là tốt rồi. Lời chị ấy
nói ra cứ nhẹ tênh tênh, dửng dưng như chiếc lá khô trôi vèo trên mặt suối.

Hồi Bích Hường mới sang Úc, chúng tôi còn hay lên mạng “chát chít”

với nhau. Ngày đầu ở xứ người chị ấy bảo là sang đây gặp ngay một điều
chướng mắt. Đó là, bọn trai gái Tây suốt ngày hôn hít ngửi mồm nhau.
Ngửi lúc đi dạo chỉ có hai người đã đành, giờ ra chơi giữa các tiết học cũng
ngửi, tan trường cũng ngửi, vừa ăn xong cũng ngửi, còn ngủ với nhau thì
như gà. Mình dân mũi tẹt da vàng không thích ngửi nhau liên miên kiểu ấy
Diệu Thúy nhỉ. Mới sang, tôi cũng đã có vài cậu đẹp như tượng Đavit vè vè
xung quanh đấy, nhưng mình bơ tất. Mình không chịu được sự ngửi nhiều.
Vả lại lúc đi, Hường đã chẳng nói riêng với Thúy là sẽ phải tập trung vào
học trong mấy năm lấy cho kỳ được cái bằng, nghề nghiệp vững để khi về
nước có điều kiện biến sớm khỏi cái xó rừng buồn tẻ ấy, biến sớm khỏi căn
nhà quỷ ám mà chúng mình đã sống ấy. Tôi lên mạng chát: Thúy vẫn biết
Hường luôn có tính mục đích cao mà, nhưng tôi lo cho Hường, vững đến
mấy khi bị phái mạnh tấn công cũng phải đổ kềnh, mãn khóa biết đâu
chẳng rước về một anh Tây to đùng. Hường chát lại: Yên tâm đi, không có
chuyện đó đâu, mình đã xác định trâu ta ăn cỏ đồng ta thôi. À, mà Thúy
còn giận ông già nữa không? Tôi trả lời: Trên cả giận, đó là hận. Sao ông
xử tệ với vợ con thế! Hường chát tiếp: Phải thông cảm cho ông. Sống gấp
đấy mà, quan chức nào chẳng thế. Lãng xẹt. Mà mình nghĩ, ông trời quá bất
công với đàn bà, quá ưu ái đàn ông. Có hận thì hận ông trời, chứ Thúy
đừng hận ông ấy nữa, đừng thù dai nữa. Tôi đi học đây. Hẹn khi khác. Bye,
bye!

Tối qua, trước khi đi đến quyết định phi thân xuống cầu Bãi Cháy tôi

ghé vào một quán Cà phê Internet mở hộp thư điện tử, chẳng có thư nào
của Bích Hường, có lẽ chị đang dồn mọi tâm trí vào việc học hành. Tôi liền
viết cho chị ấy mấy dòng tuyệt mệnh thế này: “Bích Hường chẳng đã có lần
giảng cho tôi hiểu nghĩa cái từ lãng xẹt dân miền Nam hay dùng, là vô
duyên, là nhạt nhẽo. Giờ đây tôi thấy đời mình lãng xẹt và xung quanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.