ĐÁNH ĐU CÙNG SỐ PHẬN - Trang 154

Bà nói có thế rồi lẳng lặng đứng lên, nói gì bây giờ cũng là thừa. Ra

sân. Bà uể oải cầm cái bay xới đất ở vườn, dường như đó là cách để chôn
nỗi buồn phiền vào những luống rau.

Tôi ngồi trơ lại một mình. Chén trà đã nguội ngắt.

Bỗng trong đầu tôi lại hiện về mỏm Đầu Chó, nơi mà tôi và bà đã

hưởng một buổi chiều và một đêm tận cùng lạc thú trước ngày cưới. Nơi
mà đến giờ tôi còn nuối tiếc, cố tìm lại cái hương nhài kỳ lạ chỉ xuất hiện
có một lần trong đêm đó để rồi về sau không bao giờ có lại nữa. Có thể vì
ngay từ đầu chúng tôi đã có được hạnh phúc quá đậm đặc như thế, mà sau
đó tình cảm vợ chồng theo năm tháng cứ bị pha loãng dần đến chẳng còn
gì? Bà chỉ còn niềm vui với con cháu. Từ lâu dẫu có tôi bên cạnh, mà tôi đã
thành một lão già vô duyên để bà chẳng còn hứng thú chuyện trò, tâm sự.
Và nếu cần gửi gắm điều gì thì bà đã nói cả với ông bạn Thượng tá cựu
chiến binh cùng tập Thái cực quyền kia. Qua ý tứ vài câu trong tập thơ thì
ông ta đã thích bà, bà có thích lại không thì không biết, nhưng rõ là một đôi
tâm đầu ý hợp tri kỷ tri âm. Nhưng tôi không thể đánh ghen với ông ta, có
khác nào vạch áo cho người xem lưng. Tôi cũng không thể trút nỗi ghen
tuông bực dọc vào bà, mới thế chưa thể gọi là ngoại tình. Hai người ngồi
công khai nói chuyện giữa thanh thiên bạch nhật cơ mà. Vậy thì bà vui vẻ
kiểu bà, tôi vui vẻ kiểu tôi, đó là điều lâu nay ai cũng hiểu mà không tiện
nói thẳng ra với nhau. Chỉ những lúc bị dục tình lôi cuốn, tôi mới vui đến
nỗi như thấy mình trẻ lại, rất hồn nhiên thể hiện cái trời cho mà không hề
nghĩ đến hậu quả sau này. Tôi nhớ, có một lần đọc được trên tờ tạp chí nào
đó câu của triết gia Pháp Voltaire: “Lương tâm con người không bao giờ bị
cắn rứt khi những hành vi đã trở thành thói quen”. Giờ sực nhớ lại, thấy
đúng quá. Từ khi học xong trường sư phạm, ra công tác bao năm tôi luôn là
một anh giáo tận tuỵ với nghề, với gia đình thì chăm lo vun vén. Thế rồi
một thoáng chốc buông thả, lặp đi lặp lại vài lần, sau thành nghiện, thành
thói quen tự lúc nào không biết nữa. Vả lại, cái thú vui ấy nẩy ra đúng vào
thời mà chuyện người đàn ông vào quán bar, caraoke, nhà nghỉ, khách sạn;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.