ĐÁNH ĐU CÙNG SỐ PHẬN - Trang 168

- Tôi biết anh là người đứng đắn. Nhưng, hồi ấy anh xin từ chức Viện

trưởng là mất cơ hội thăng tiến. Lúc đó tôi đang ở cương vị Bộ trưởng
không thể can thiệp quá sâu vào chuyện của đơn vị cơ sở được. Tay Thứ
trưởng được bổ nhiệm thay suất của anh, về chuyên môn không sâu, về tư
cách cũng có nhiều vấn đề, sau lại ngồi vào chính cái ghế của tôi đấy. Giờ
mình là phó thường dân rồi, mới biết thêm nhiều sự nhiễu nhương ở đời.
Thú thực với anh tôi rất ít bạn. Trước đương chức, trong nhà lúc nào cũng
đầy khách khứa, điện thoại réo liên tục, phải có một sim riêng chỉ những
người thật cần thiết mới cho gặp. Ngày lễ tết, trước nhà nườm nượp xe con
đỗ dài hàng cây số. Giờ hầu như cả tuần chẳng có ai đến thăm, chẳng có cú
điện thoại nào. Cổ nhân đã dạy: Phò thịnh chứ ai phò suy, cấm sai! Nếu anh
không chê, xin anh dành thì giờ ta qua lại thăm nhau. Ngày trước tôi rất
quý, rất nể anh, nhất là chuyện anh giữ lời hứa giúp đến cùng cho cháu
Tuấn. Nhưng anh khái tính quá. Người thẳng quá thì hay bị thiệt thòi.

- Đã là tính người rồi thì sao thay đổi được. Tôi nói.

- Thế anh định ở vậy suốt đời à?

- Già rồi, ngại thay đổi, ngại tiếp xúc gặp gỡ anh ạ.

- Hay tôi làm mối cho anh một cô gọi nhà tôi là dì ruột. Bốn mươi

tuổi, chồng mất được ba năm rồi, có một con trai mười tám tuổi mới vào
đại học. Kinh tế vững lắm. Hình thức cũng vào loại khá…

Tôi cười gạt đi, lảng sang chuyện khác:

- Anh gặp cháu thì nhắc nó thỉnh thoảng đến chỗ tôi chơi, cũng có việc

để bàn với nó đấy.

Tôi và ông cựu Bộ trưởng chia tay nhau. Tôi không hứa là sẽ thường

xuyên đến chơi với ông, vả lại từ lâu tôi cũng không mặn mà với ông vì
cảm thấy đa phần kẻ có chức có quyền nào chẳng hay giở thủ đoạn, tàn
nhẫn khi xử lý công việc và luôn tìm mọi cách hạ bệ đối thủ cản đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.