ĐÁNH ĐU CÙNG SỐ PHẬN - Trang 29

Xe chất lượng cao, khách ngồi theo số ghế. Cạnh tôi là một anh bộ đội

quần áo còn thơm phức mùi hồ. Nhìn vào cái gương chiếu hậu của bác tài
xế, tôi thấy rất rõ gương mặt anh ta: vuông vức, nước da bánh mật, mái tóc
đen dày, đôi mày đậm, sống mũi cao, thẳng. Tóm lại, một chú lính thuộc
diện đẹp trai kiểu đàn ông phong sương. Hồi Bích Hường vừa thi đại học
xong, chưa đi Úc quen khá nhiều anh bộ đội đóng trên thị xã, chị đã dạy tôi
cách nhận biết quân hàm và phù hiệu gắn cùng sao vạch. Sĩ, úy, tá ra sao tôi
thuộc làu. Miếng tiết đỏ trên cổ áo anh này gắn hai sao một vạch, tức trung
úy, tôi thầm thẩm định được ngay. Song lại lần đầu nhìn thấy cái phù hiệu
bên cạnh sao vạch, giống cánh cung lại có con dao găm bắt chéo quả lựu
đạn phía dưới, nếu Bích Hường mà ở đây chắc cũng không thể biết là phù
hiệu gì.

Xe chuyển bánh dễ được nửa giờ, anh ta ngồi im như pho tượng cạnh

tôi. Nhưng đôi mắt anh vẫn linh hoạt chứ không hề ngủ gà ngủ gật, qua
gương chiếu hậu tôi biết điều đó. Tôi liền nói mà không quay sang nhìn
anh:

- Cánh cung cạnh ngôi sao trên ve áo là gì hở anh?

Dường như chỉ chờ tôi lên tiếng trước, anh quay sang bắt chuyện liền:

- Đặc công em ạ. Em đã bao giờ nghe nói đến lính đặc công chưa?

Tôi lắc đầu bảo chưa. Giọng anh sôi nổi hẳn:

- Binh chủng đặc biệt tinh nhuệ…

Tôi ngắt lời:

- Binh chủng là gì? Đặc biệt tinh nhuệ là gì hở anh?

Anh cười, bảo em gái ngây thơ quá, học lớp mấy rồi mà không biết

“binh chủng”, không biết “đặc biệt tinh nhuệ” nhỉ? Ở trường không học

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.