ĐÁNH ĐU CÙNG SỐ PHẬN - Trang 30

môn quân sự à? Tôi cười bảo, có đấy, nhưng em không nghe thầy giáo
giảng những từ như vậy bao giờ, vả lại hễ đến giờ quân sự là bọn con gái
chúng em sợ lăn lê bẩn quần áo nên trốn suốt, thành ra mù tịt, cuối năm
thầy chiếu cố vẫn cho đủ điểm không phải thi lại. Anh bộ đội cười độ lượng
mà bảo, thời bình nên môn này ở các trường chỉ học phiên phiến thôi, bọn
anh trong nghề thì luôn phải văn ôn võ luyện. Anh học võ thuật ư? Thấy tôi
tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi vậy, anh cười kể tiếp là những năm học trường sĩ quan
đặc công suốt ngày trên thao trường luyện tập, tất nhiên cả luyện võ thuật
nữa, lúc đầu cũng bị xây xát thâm tím mặt mày, sau quen rồi chẳng thấy
đau. Anh vừa tốt nghiệp ra trường, về quê nghỉ phép trước khi trở lại đơn vị
nhận nhiệm vụ mới.

- Em nhà ở Hạ Long à? Anh hỏi.

- Không- Tôi lắc đầu- Em đi chơi Vịnh Hạ Long.

- Nhà anh ở gần thành phố ấy đấy. Em đã bao giờ uống nước suối

khoáng Quang Hanh của vùng mỏ Cẩm Phả chưa nhỉ? Nhà anh ở ngay
Quang Hanh cách Hạ Long vài chục cây thôi- Anh nói như reo, hệt như gặp
được tôi là đồng hương đồng khói. Rồi đôi mày đậm của anh hơi nhíu lại,
hỏi tiếp- Sao đi có một mình?

Tôi cười, có một mình thì đi một mình thôi. Anh bỗng hỏi nhỏ vào tai

tôi:

- Xinh thế đi một mình không sợ bị bắt nạt à? Người yêu đâu mà

không theo kèm?

Tôi lắc, bảo không có ai yêu. Anh hỏi lại giọng khá là nghiêm chỉnh:

- Thật à?

Tôi gật. Rồi anh ngồi im, mắt hướng về phía trước. Tôi bỗng nhích đùi

vào sát đùi anh. Đùi anh nần nẫn to hơn, dài hơn hẳn đùi tôi, tôi còn cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.