DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 146

Câu hỏi thẳng thừng của Madelyne làm sự căng thẳng trong

dáng điệu của người hầu giảm bớt. “Họ không nói gì với tôi cả, thưa
tiểu thư, nhưng tôi không điếc. Tôi có thể nghe thấy tiếng kêu la ở
trên này suốt dọc đường đến kho lương thực, và hầu hết các tiếng la
hét ấy là của cô.”

“Tôi la hét ư?” Madelyne kinh hãi trước sự gợi nhớ như vậy.

Chắc chắn người phụ nữ này nhầm lẫn rồi.

“Là cô,” người hầu trả lời, thêm vào một cái gật đầu mạnh mẽ.

“Tôi biết là cô bị sốt và không thể nhớ gì. Gerty sẽ đem đồ ăn lên cho
cô trong vài phút nữa. Tôi ở đây để giúp cô thay áo xống, nếu cô
muốn.”

“Tôi đang đói,” Madelyne rên rỉ. Nàng co duỗi đôi chân, kiểm tra

sức lực của chúng. “Tôi đang yếu như một đứa trẻ ấy. Mà tên chị là
gì thế nhỉ?”

“Tôi tên là Maude, phỏng theo Hoàng hậu,” cô ấy tuyên bố. “Dĩ

nhiên là người đã qua đời, từ đó vua William của chúng ta không
lấy vợ khác.”

Madelyne mỉm cười. “Maude, chị nghĩ tôi có thể tắm táp một

chút không? Tôi thấy mình nhớp nháp quá.”

“Tắm ư, thưa tiểu thưa?” Maude kinh hoàng tột độ. “Vào giữa

mùa đông ư?”

“Tôi đã quen với việc phải tắm hàng ngày rồi, Maude, và cứ như

là lâu lắm rồi kể từ lần cuối tôi…”

“Tắm một lần một ngày? Để làm gì chứ?”

“Tôi chỉ muốn sạch sẽ thôi mà,” Madelyne nhìn người hầu và

quyết định người phụ nữ tử tế này không được tận hưởng lợi ích
của việc tắm táp, dù vậy nàng không đưa ra đề nghị vì sợ rằng nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.