DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 174

Nàng không tin là hắn thật sự lặn xuống nước, nhưng hắn vừa

làm như thế xong, và không có lấy một khoảnh khắc lưỡng lự.

Mặt trăng tròn vành vạch cho nàng đủ ánh sáng dõi theo hắn bơi

băng qua hồ và quay lại. Madelyne không rời mắt khỏi hắn nhưng
lại bẽn lẽn nhắm mắt khi hắn leo lên bờ. Nàng đợi một lúc rồi sau đó
nhìn lại.

Duncan đứng cạnh mép nước, nửa dưới cơ thể hắn đã được che

phủ. Trông hắn y như là một đứa con đỡ đầu của thần Zeus, vì sao à,
vì hắn được trao tặng một món quà là cơ thể tuyệt đẹp nhất.

Hắn không thèm mặc áo vào, ném nó vắt trên vai. Hắn không

cảm thấy lạnh sao? Madelyne rùng mình run rẩy bởi cơn gió nhẹ
lướt qua cửa sổ. Nhưng Duncan thì cứ như thể đang ở trong một
ngày xuân ấm áp vậy. Tại sao ư, hắn đang đi trở về nhà với những
sải chân thong thả.

Nhịp tim Madelyne đập nhanh khi Duncan đến gần. Hắn có một

thân hình cân đối hoàn hảo. Người đàn ông trong khung xương
sườn dài, rắn chắc, hẹp dần xuống eo, đôi vai cực kỳ rộng. Sức mạnh
trong đôi bắp tay hiện rõ dưới ánh sáng dịu dàng của ánh trăng.
Madelyne có thể thấy rõ những cơ bắp nổi lên trước ngực hắn.
Quyền lực toát ra từ người hắn, thậm chí từ một khoảng cách đáng
kể như vậy, vừa thu hút nàng vừa làm nàng lo lắng cùng lúc.

Bất thình lình Duncan dừng lại và nhìn lên, bắt gặp Madelyne

đang nhìn hắn. Nàng tự động giơ tay lên chào, rồi ngập ngừng.
Madelyne không thể thấy vẻ mặt hắn nhưng nàng đoán hắn đang
cáu kỉnh. Chúa biết đó là vẻ mặt thông thường của hắn.

Madelyne quay đi và trở lại giường, trong lúc vội vàng quên luôn

cả việc đóng cánh cửa chớp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.