DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 243

thì có Chúa giúp ta, ta sẽ quấn lấy mái tóc đỏ của cô và buộc cô
ngậm miệng lại bằng nó đấy.”

Madelyne bật ra tiếng rên bị xúc phạm. Duncan hài lòng, nghĩ

rằng sự đe dọa thô bạo của hắn khiến nàng nhận ra điểm yếu của
nàng. Mục đích của hắn là sự khuất phục của nàng. Đúng thế, hắn
muốn nàng ngoan ngoãn với những gì sắp xảy ra.

Khi Madelyne bước về phía hắn với một ánh mắt chết người,

Duncan quyết định lời đe dọa của hắn chẳng có tác dụng gì cả. Nàng
không hành động với sự ngoan ngoãn dễ bảo nào, thậm chí là một
chút xíu cũng không. “Sao anh dám sỉ nhục tôi hả? Tóc tôi không
phải màu đỏ, và đồ chết giẫm nhà anh biết rõ mà. Nó màu nâu,”
nàng hét toáng lên. “Thật không may mắn khi có mái tóc màu đỏ, và
tóc tôi không phải.”

Hắn không thể tin những gì vừa nghe được. Sự mâu thuẫn của

nàng đang trở thành một sự kiện xảy ra bình thường.

Madelyne ngừng bước tới khi nàng chỉ còn cách hắn một bước

chân. Đủ gần để chộp lấy nàng, hắn nghĩ.

Người phụ nữ này can đảm có thừa nhưng lại hoàn toàn ngây

thơ với thế giới xung quanh. Đó là lý do duy nhất Duncan có thể tìm
thấy cho những lời chỉ trích của nàng. Có hơn 100 binh lính của
Louddon đang đợi bên ngoài pháo đài, đe dọa tấn công nếu
Madelyne không được trả cho bọn họ vào sáng mai. Nàng lẽ ra nên
giận dữ về tình trạng đó, hắn tự nhủ.

Thay vào đó, nàng lại tranh cãi về màu tóc của nàng. Nó có màu

đỏ hơn là nâu, và vì Chúa tại sao nàng không thể coi đó là ngoài tầm
hiểu biết của hắn.

“Sự sỉ nhục của anh quá đáng lắm,” nàng nói với hắn. Rồi nàng

bắt đầu khóc. Nàng không thể nhìn hắn nữa, và chắc rằng đó là lý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.