DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 302

“Không có cách nào để công nhận một lời khen ngợi,” Madelyne

phớt lờ nhắc nhở của Adela về khác biệt tuổi tác giữa họ. Cuối cùng
thì, Adela có lẽ lớn hơn vài tuổi, nhưng Madelyne cảm thấy mình
từng trải hơn hẳn. Nàng không mỏng manh dễ vỡ như bạn nàng, và
nàng là phụ nữ đã kết hôn.

“Cảm ơn vì đã nói trông mình lộng lẫy,” Adela lên tiếng.

“Madelyne, cậu luôn xinh đẹp. Tối nay cậu mặc đồ theo sắc phục
của Duncan. Anh trai mình sẽ không thể rời mắt khỏi cậu được.”

“Anh ấy có lẽ thậm chí không nhận thấy mình ở trong phòng,”

Madelyne đáp lại.

“Ồ, anh ấy sẽ nhận ra ngay,” Adela mỉm cười dự đoán. “Thái độ

của cậu với chồng vẫn chưa dịu đi à?”

Adela cố ngồi xuống giường như thể cô có tất cả thời gian trên

thế giới cho cuộc trò chuyện này. Madelyne nắm lấy tay cô và kéo cô
ra cửa. “Mình không bao giờ biết làm thế nào để cảm nhận được anh
trai cậu,” nàng thừa nhận ngay khi Adela bước đi cạnh nàng. “Phút
trước mình vờ như cuộc hôn nhân này đều làm cả hai hài lòng, và
phút sau mình chắc chắc Duncan rất muốn thoát khỏi mình. Mình
không ngốc, Adela. Mình hiểu tại sao anh trai cậu lại lấy mình.”

“Để trả thù anh trai cậu?” Adela cau mày hỏi.

“Thấy chưa? Cậu cũng nhận ra sự thực đó,” Madelyne kêu lên.

Madelyne đã lờ đi việc Adela hỏi câu hỏi và nàng không trả lời

chắc chắn. Adela nghĩ mình sẽ giải thích kỹ hơn vì cô không tin
Duncan sẽ làm điều kinh khủng như vậy, nhưng Madelyne lại bắt
đầu nói làm cô mất tập trung. “Thật là ngốc khi hy vọng Duncan sẽ
quen với việc mình là vợ anh ấy, và mình biết tình trạng này chỉ là
tạm thời. Đức vua chắc chắn yêu cầu nhà thờ hủy bỏ hôn nhân của
bọn mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.