DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 31

vọng. “Tôi nghĩ họ đã bắt cô rồi, tiểu thư,” ông thì thầm khi giúp
nàng đứng dậy.

Người hầu giành lấy con dao và nhanh chóng cắt đứt dây trói.

Ngay khi tay nàng được tự do, nàng đặt tay lên vai ông. “Tự cứu
mình đi, Simon. Cuộc chiến này không phải của ông. Giờ nhanh lên,
rời khỏi nơi này. Gia đình ông cần có ông.”

“Nhưng cô…”

“Đi đi, trước khi quá muộn,” Madelyne khẩn nài ông.

Giọng nàng khàn đặc lo sợ. Simon là một người tốt rất sùng đạo

và rất tử tế với nàng trong quá khứ. Ông bị ràng buộc với vùng đất
này cả đời bởi luật lệ của Louddon, giống những người hầu khác về
vị trí và gia tài, và điều đó là quá đủ để có thể chịu đựng. Rốt cuộc
Chúa không thể quá tàn nhẫn với cuộc đời của Simon.

“Đi với tôi, tiểu thư Madelyne,” Simon nài nỉ. “Tôi sẽ che giấu

cô.”

Madelyne lắc đầu từ chối. “Ông có cơ hội tốt hơn nếu không có

tôi, Simon. Nam tước sẽ đuổi theo tôi. Xin ông, đừng tranh cãi nữa,”
nàng vội vàng nói tiếp khi thấy Simon sắp sửa phản đối. “Đi đi.”
Nàng gào lên ra lệnh và đẩy mạnh vai ông.

“Chúa bảo vệ cô,” Simon thầm thì. Ông trao nàng con dao và

hướng ra cổng. Ông chỉ đi được vài bước thì bị em trai của Duncan
đánh ngã. Gilard, trong lúc vội vàng tấn công một người lính của
Louddon, vô tình đụng vào người hầu. Simon đang lồm cồm bò dậy
thì Gilard đột ngột quay lại, như thể anh ta nhận ra một kẻ địch khác
sát ngay bên mình.

Ý định của Gilard quá rõ ràng đối với Madelyne. Nàng thét lên

cảnh báo và chạy tới đứng trước mặt Simon, dùng thân thể nàng để
che chở người hầu khỏi lưỡi gươm của Gilard.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.