DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 33

“Có phải lòng căm thù Louddon của anh lan sang cả những

người hầu của anh ấy ư? Chẳng lẽ anh giết những người đàn ông và
phụ nữ vô tội này chỉ vì họ bị ràng buộc bởi luật lệ phải phục vụ anh
trai tôi sao?”

Trước khi Duncan trả lời, Madelyne quay lưng lại với hắn. Nàng

nắm tay Simon và giúp ông đứng dậy. “Tôi được nghe rằng Nam
tước Wexton là người đáng kính trọng, Simon. Đứng cạnh tôi.
Chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với ngài ấy, bạn thân mến.”

Quay lại nhìn Duncan, nàng nói tiếp, “Và chúng ta sẽ xem vị

lãnh chúa này đáng kính trọng hay ngài ấy cũng chẳng khác gì
Louddon.”

Madelyne đột nhiên nhận ra nàng đang nắm chặt con dao găm

trong lòng bàn tay kia. Nàng giấu nó sau lưng cho đến khi cảm nhận
được một vết rách trên đường viền áo choàng, và nàng luồn con dao
vào trong đó, cầu nguyện mép áo đủ chắc để giữ lấy con dao. Để che
giấu hành động của mình, nàng hét lên, “Tất cả những người này
đều là người tốt cố gắng bảo vệ tôi khỏi anh trai tôi, và tôi sẽ chết
trước khi thấy anh động đến họ. Đây là lựa chọn của anh.”

Giọng Duncan đầy khinh miệt khi hắn đáp lại sự thách thức của

nàng. “Không như anh trai cô, tôi không làm hại những kẻ yếu. Đi
đi, lão già, rời khỏi nơi này. Ông có thể đưa mấy người kia đi cùng.”

Những người hầu nhanh chóng làm theo. Madelyne nhìn họ

chạy ra cổng. Lòng trắc ẩn của hắn khiến nàng ngạc nhiên. “Và giờ,
Nam tước, tôi có một thỉnh cầu nữa. Xin hãy giết tôi ngay. Tôi biết
mình hèn nhát khi yêu cầu thế này, nhưng sự chờ đợi là không thể
chịu đựng nổi. Hãy làm những gì anh phải làm.”

Nàng tin hắn có ý định giết nàng. Duncan thấy mình một lần nữa

sửng sốt bởi những lời nói của nàng. Hắn quyết định rằng tiểu thư
Madelyne là người phụ nữ khó hiểu nhất mà hắn từng tình cờ gặp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.