DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 333

năng điều đó không xảy ra thì vẫn có một tia hy vọng le lói tận sâu
trong lòng anh. Sở hữu một vùng đất của chính mình, cai quản nó
với tư cách là ông chủ, trời, điều đó quá sức tưởng tượng.

“Tại sao anh muốn em tiếp quản vùng Falcon?” Edmond hỏi.

“Madelyne.”

“Em không hiểu.”

“Vợ anh nghe thấy Gilard và anh thảo luận về các anh em trai

của Đức vua. Khi Gilard đi rồi, Madelyne chỉ ra cho anh thấy tại sao
Robert và Henry không yên lòng. Cô ấy tin đó là vì họ không được
trao cho đủ trách nhiệm.”

“Lạy chúa lòng lành, Robert đã được trao vùng Normandy mà,”

Edmond cắt ngang.

“Phải,” Duncan mỉm cười. “Nhưng em trai út của Đức vua có

vàng và một vùng đất nhỏ không quan trọng từ cha ông ta và anh có
thể thấy sự không yên phận trong ông ta. Ông ta là nhà lãnh đạo
bẩm sinh, bị phủ nhận bởi quy định thứ tự ra đời.”

“Nếu có gì liên quan, em muốn được nghe đây,” Edmond nói.

“Madelyne khiến anh bắt đầu suy nghĩ. Em là chư hầu của anh

và Rhinehold, và các nghĩa vụ đó phải tiếp tục không bị sứt mẻ, tuy
nhiên, nếu chúng ta có thể lấy được chấp nhận của Đức vua, thì em
có thể nhận lấy Falcon và làm cho nó có ích. Em có một cái đầu giỏi
để biến một đồng thành mười đồng, Edmond.”

Em trai hắn cười, hài lòng vì lời khen. “Nếu thỉnh cầu của chúng

ta thất bại, em vẫn sẽ xây nhà mình ở đó và coi như là người quản lý
của anh. Đức vua sẽ nhận phần thuế bổ sung và không quan tâm
đến anh em nào đóng góp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.