DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 394

Khi hắn cảm thấy Madelyne cong người tựa vào hắn trong sự thỏa
mãn, miệng hắn phủ lấy miệng nàng để giữ lại những tiếng rên. Hạt
giống của hắn tràn đầy trong nàng và hắn giữ chặt lấy nàng khi cơn
run rẩy của niềm vui sướng bùng nổ.

Madelyne chùng người xuống, yếu ớt và hài lòng. Hơi thở nàng

phủ lên cổ hắn lớp không khí ấm áp. Duncan mỉm cười với vẻ hài
lòng ngạo mạn. “Em là người phụ nữ cuồng nhiệt, Madelyne.”

Nàng bật cười, vui mừng vì lời khen của hắn, đến khi nàng nhớ

ra họ đang ở đâu. “Lạy Chúa lòng lành, Duncan. Anh có nghĩ có ai
đó trong thấy chúng ta không?”

Nàng có vẻ rất kinh hoàng. Nàng vùi mặt vào hõm cổ của hắn.

Duncan khùng khục. “Cưng à, không ai thấy chúng ta đâu,” hắn
thầm thì.

“Anh chắc chứ?”

“Tất nhiên, không đủ sáng mà.”

“Tạ ơn Chúa vì điều đó,” Madelyne đáp lời.

Nàng hoàn toàn nhẹ nhõm, đến khi Duncan cất tiếng. “Em ồn

đến mức có thể đánh thức được cả thần chết. Em là người rên rỉ, tình
yêu của ta. Càng nóng bỏng em càng rên lớn.”

“Ôi, Chúa ơi.” Madelyne cố chìm dưới nước. Duncan không để

nàng làm vậy. Hắn phá ra cười trong một âm thanh khàn khàn gợi
cảm sâu lắng, và tiếp tục trêu nàng. “Ta không than phiền đâu, bé
cưng. Chừng nào mà lửa của em là dành cho ta, ta sẽ để em rên rỉ tất
cả những gì em muốn.”

Đúng lúc nàng định nói với hắn trông hắn ngạo mạn tội lỗi thế

nào thì Duncan cố tình ngã ngửa. Nàng chỉ kịp nín thở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.