DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 426

Duncan gật đầu. “Tôi sẽ kiểm soát được ngay khi tôi thấy

Madelyne. Cô ấy đã ở triều đình ít nhất một tuần rồi. Chỉ có trời mới
biết Louddon đã làm gì cô ấy. Thề có Chúa, Gerald, nếu gã dám
động đến cô ấy, tôi sẽ…”

“Louddon đang có quá nhiều đe dọa để có thể làm tổn hại cô ấy,

Duncan. Gã cần sự trợ giúp chứ không phải sự giận dữ của cô ấy.
Không đâu, ở đó có rất nhiều người dõi mắt để ý gã. Louddon sẽ
chơi trò người anh trai đầy yêu thương.”

“Tôi cầu là cậu đúng,” Duncan trả lời. “Tôi… lo lắng cho cô ấy.”

Gerald vô vỗ lên vai hắn. “Chết tiệt, bạn à, cậu sợ mất cô ấy cũng

như tôi sợ mất Adela vậy.”

“Chúng ta là một cặp kiêu ngạo làm sao,” Duncan tuyên bố.

“Đừng lo về cơn giận của tôi. Khi tôi trông thấy vợ mình, tôi sẽ kỷ
luật lại.”

“Phải, được rồi, có một vấn đề khác cần thảo luận,” Gerald thú

nhận. “Adela kể tôi nghe về bức thư cậu nhận được từ tu viện.”

“Làm sao con bé biết về bức thư đó?” Duncan hỏi.

“Madelyne của cậu nói với cô ấy. Có vẻ như Madelyne tìm ra bức

thư và đọc nó.”

Đôi vai Duncan sụm xuống. Nỗi lo của hắn nhân lên gấp bội.

Hắn không chắc vợ hắn sẽ làm gì. “Adela có kể cậu nghe phản ứng
của Madelyne thế nào không? Cô ấy tức giận không? Chúa ơi, tôi hy
vọng cô ấy tức giận.”

Gerald lắc đầu. “Tại sao cậu muốn cô ấy tức giận chứ?”

“Tôi đã nói dối Madelyne, Gerald, và tôi hy vọng cô ấy giận dữ vì

lời nói dối. Tôi không muốn cô ấy nghĩ rằng tôi… lợi dụng cô ấy khi
cô ấy không có niềm tin.” Duncan nhún vai. Với hắn, thật khó để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.