DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 464

“Em, Duncan, nhưng em quá sợ hãi và em…”

“Ai đã nhận nhiệm vụ chăm sóc em gái ta? Ai đã chinh phục

Silenus thành con cừu con của cô ấy? Ai…”

“Anh biết đó là em mà,” Madelyne nói. Nàng ôm lấy khuôn mặt

Duncan và tiếp tục, “Nhưng anh vẫn không hiểu. Mỗi lần em làm
điều gì đó mà anh tin là danh giá thì trong em lại rất lo sợ. Tại sao ư,
em vô cùng khiếp sợ khi đương đầu với anh.”

Duncan đẩy bàn tay Madelyne ra và kéo nàng xuống cho một cái

hôn dài. “Sợ hãi không có nghĩa em là kẻ hèn nhát, tình yêu à.
Không, đối với ta điều đó có nghĩa em là một con người. Chỉ có kẻ
ngốc mới đặt sự cẩn trọng sang một bên.”

Khi hắn kết thúc bài diễn văn, hắn lại phải hôn nàng lần nữa.

“Anh sẽ phải nói em biết em phải làm gì khi chúng ta trở lại triều

đình, Duncan. Em không muốn làm anh phật ý hoặc trả lời không
đúng câu hỏi của Đức vua. Ông ấy sẽ hỏi em, phải vậy không,
Duncan?”

Hắn nghe được nỗi sợ hãi trong giọng nàng, lắc đầu vì điều đó.

“Madelyne, không có gì em làm mà khiến ta phật ý cả. Và em chỉ
phải nói sự thật trước Đức vua. Đó là tất cả những gì ta yêu cầu ở
em.”

“Đó cũng là điều Louddon bảo em,” Madelyne lẩm bẩm. “Anh ta

nghĩ sự trung thực của em sẽ bẫy được anh.”

“Đây là trận chiến của ta, Madelyne. Nói sự thật và để phần còn

lại cho ta.”

Madelyne thở dài. Nàng biết hắn nói đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.