DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 49

khi lời thề được trao. Cậu nàng không biết lý do vì sao thái độ của
cha nàng thay đổi nhưng dù sao chăng nữa thì cậu nàng vẫn cứ đổ
lỗi cho linh hồn cha nàng.

Madelyne nhớ những năm trước đó như một cảm giác ấm áp

sưởi ấm trái tim nàng, luôn như vậy khi nàng nghĩ về mẹ. Louddon
khi ấy không thường chế nhạo nàng và nàng được tình yêu của mẹ
nàng bảo vệ.

Chỉ Louddon mới nắm giữ câu trả lời cho các thắc mắc của nàng.

Có lẽ một ngày nào đó gã sẽ giải thích tất cả với nàng và rồi nàng sẽ
hiểu. Và sự thông cảm sẽ hàn gắn những vết thương, có phải vậy
không?

Ôi Chúa ơi, mình phải đặt những suy nghĩ khó lay chuyển này

sang một bên thôi, Madelyne quyết định. Nàng đứng lên rồi đi
quanh chỗ cắm trại, giữ mình tránh xa đám đàn ông.

Khi nàng quay người và đi vào khu rừng rậm rạp, không ai theo

sau nàng, và nàng có thể tự do chăm sóc bản thân. Madelyne phát
hiện ra một con suối nhỏ trên đường đi. Mặt nước đã bị đóng băng
nhưng Madelyne dùng một cành cây đâm xuyên qua lớp băng. Nàng
quỳ xuống, rửa tay và rửa mặt. Nước đủ lạnh buốt khiến đầu ngón
tay nàng nhăn lại, nhưng chất lỏng trong sạch ấy lại có vị thật tuyệt.

Madelyne cảm giác có người đang đứng sau lưng mình. Nàng

quay phắt lại, quá nhanh đến nỗi suýt mất thăng bằng. Duncan đang
đứng đó, nhìn xuống nàng. “Đi thôi, Madelyne. Đến lúc nghỉ ngơi
rồi.”

Hắn không cho nàng thời gian trả lời mệnh lệnh, hắn cúi xuống,

kéo nàng đứng dậy. Đôi bàn tay hắn to lớn, chai sần bao phủ lấy bàn
tay nàng. Cái ôm của hắn mạnh mẽ nhưng sự tiếp xúc của hắn lại
dịu dàng, và hắn không thả nàng ra cho đến khi họ đến cái lều đang
mở của hắn, một cái lều kỳ lạ với những tấm da thú trùm lên những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.