DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 85

thấy một người lính nói họ gần về đến nhà, và có lẽ bởi vì nàng tin
chặng đường kết thúc ngay trong nháy mắt nên mỗi giờ dường như
kéo dài hơn.

Địa hình nhiều đồi núi gian khổ làm chậm lại tiến độ của họ.

Duncan không thể giữ nhịp độ liên tục và nhanh chóng như cũ. Vài
lần Madelyne tin chắc con ngựa chiến sắp vấp ngã, và nàng trải qua
một ngày dài đau khổ với đôi mắt nhắm nghiền và vòng tay của
Duncan quanh người nàng. Đúng, nàng khiến bản thân lo lắng đến
kiệt sức, đoan chắc họ sẽ bị ném vào một trong những khe núi sâu
hút lởm chởm trên đường. Silenus dường như thích đi gần những
chỗ đó, càng gần càng tốt hay sao ấy.

Một người lính hét to thông báo khi cuối cùng họ đặt chân lên

lãnh địa của Wexton. Những tiếng hoan hô vang vọng khắp các
ngọn đồi. Madelyne thở ra nhẹ nhõm. Nàng bớt dựa vào ngực
Duncan và cảm thấy sự căng thẳng rời khỏi đôi vai nàng. Nàng quá
mệt mỏi để lo lắng đến những chuyện sẽ xảy ra khi nàng bước vào
nhà của Duncan. Chỉ việc được tuột xuống đất, rời khỏi lưng Silenus
bây giờ cũng đủ hạnh phúc rồi.

Trời lạnh căm căm cả ngày. Madelyne càng lúc càng nôn nóng kể

từ giây phút bước vào vùng đất của Wexton thời gian như trở nên
dài hơn và vẫn chưa đến được pháo đài của Duncan.

Ánh sáng ban ngày nhạt màu lúc Duncan ra lệnh nghỉ ngơi. Và

Gilard khiến hắn dừng lại. Madelyne có thể nói từ vẻ mặt khắc
nghiệt của Duncan thành lời là hắn chẳng thích việc dừng lại. Nàng
cũng để ý thấy Gilard không khó chịu tẹo nào trước lời nói gay gắt
của anh trai anh ta.

“Chẳng lẽ cậu còn yếu hơn cả tù nhân của chúng ta à?” Duncan

hỏi Gilard khi anh ta khăng khăng đòi nghỉ ngơi một lúc.

“Chân em mất hết cảm giác rồi,” Gilard nhún vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.