DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 87

Madelyne duỗi thẳng chân với tiếng rên đau nhức mà nàng

không thể giữ lại. Mỗi một bắp cơ phía sau nàng gào thét trong nhức
nhối.

Hắn trơ tráo cười vào tình trạng khốn khổ của nàng.

Madelyne quyết định ngay lúc đó rằng Duncan đang cố moi móc

nhược điểm của nàng. Không thì làm sao nàng giải thích được cái
thôi thúc đột ngột bùng ra là hét vào mặt hắn. Được rồi, hắn đang
đẩy những tính cách xấu của nàng ra ánh sáng. Tại sao ư, nàng
không bao giờ, không khi nào hét vào mặt bất kỳ ai. Nàng là một
phụ nữ dịu dàng, được ban tặng một tính khí điềm đạm, ngọt ngào.
Cha Berton thường nói với nàng như thế là đủ.

Bây giờ tên chiến binh chết tiệt này đang nhạo báng, moi sự dịu

dàng ra khỏi nàng.
Được thôi, nàng sẽ không để chuyện đó xảy ra. Duncan sẽ không
làm nàng nổi nóng bây giờ được, cho dù hắn có toét miệng cười trên
sự đau nhức của nàng bao nhiêu đi chăng nữa.

Nàng chằm chặp nhìn vào mắt hắn, quyết định không chùn bước

lần này. Hắn đang chăm chú nhìn nàng, như thể hắn nghĩ hắn có thể
tìm ra câu trả lời cho vài câu đố chưa có lời giải đáp đang làm phiền
hắn.

Ánh mắt hắn chậm rãi di chuyển xuống thấp hơn, cho đến khi

hắn nhìn miệng nàng, và nàng thắc mắc điều đó mãi đến lúc nàng
nhận ra nàng đang chăm chú nhìn hắn.

Nàng ửng đỏ mặt, nhưng không hiểu tại sao. “Gilard sai rồi. Tôi

không ngây ngô.”

Tâm hồn đen tối của hắn rộng mở.

“Giờ anh có thể thả tôi ra rồi,” nàng trao cho hắn một vẻ mặt mà

nàng hy vọng đó là vẻ ngoài kiêu căng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.