DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 88

“Cô sẽ ngã ngửa nếu ta làm thế,” Duncan tuyên bố.

“Và nó sẽ mang lại cho anh niềm vui?” nàng hỏi, cố giữ giọng

thầm thì nhỏ nhẹ khi hắn đưa ra lời dự đoán hổ thẹn ấy.

Duncan nhún vai và đột ngột thả nàng ra.

Ôi, hắn đúng là kẻ xấu xa. Hắn biết chính xác chuyện gì sẽ xảy ra.

Madelyne sẽ ngả ngửa nếu nàng không chụp kịp tay hắn. Đôi chân
nàng dường như chưa thể nhớ nhiệm vụ của chúng là gì. “Tôi không
quen với việc cưỡi ngựa lâu như vậy.”

Hắn nghĩ nàng chẳng quen với việc cưỡi ngựa chút nào. Chúa ơi,

nàng làm hắn rối lên. Không nghi ngờ rằng tiểu thư Madelyne là
người phụ nữ phức tạp nhất hắn từng gặp. Nàng rất duyên dáng khi
bước đi, nhưng cũng cực kỳ vụng về. Nàng va đầu vào cằm hắn quá
nhiều, hắn nghĩ đỉnh đầu nàng chắc chắn bị bầm tím.

Madelyne không biết hắn nghĩ gì. Nhưng hắn đang cười với

nàng và đó là một mối lo. Cuối cùng nàng cũng có thể thả hắn ra.
Nàng xoay người và từ từ đi vào rừng để tìm chỗ riêng tư. Nàng biết
nàng đang đi đứng như một bà già và cầu nguyện Duncan đừng có
nhìn theo nàng.

Khi nàng quay lại từ vùng cây cối rậm rạp dày đặc, nàng đi

quanh những người đàn ông, kiên quyết làm cơn đau nhức và chuột
rút thoát ra khỏi chân nàng trước khi nàng bị buộc lên lưng Silenus
trở lại. Nàng dừng lại khi đến góc xa của khu tam giác và nhìn
xuống thung lũng mà họ vừa đi lên.

Duncan dường như không vội vàng khởi hành. Điều đó khiến

Madelyne thấy vô lý, vì nàng nhớ hắn tức tối đến thế nào khi Gilard
đề nghị dừng lại. Giờ thì hắn hành động như thể họ có tất cả thời
gian trên thế giới. Madelyne lắc lắc đầu. Duncan của vùng Wexton là
người đàn ông khó hiểu nhất mà nàng từng gặp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.