DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 9

làn da màu đồng được tôi luyện bởi ánh nắng mặt trời và sự khắc
nghiệt của thời tiết. Chết tiệt, thậm chí hắn cũng không run rẩy.
Phải, họ đã lột sạch hắn, nhưng ngoài dáng đứng tự hào của một vị
lãnh chúa, trông hắn thô sơ và chẳng đáng sợ như những câu chuyện
truyền miệng khoác lác. Trước mắt họ, Sói đã bị khám phá.

Những lời nhạo báng dừng lại. Giờ chỉ nghe thấy tiếng gió hú

xuyên qua sân. Người thủ lĩnh chuyển sự chú ý vào những người
lính của anh ta, họ đang đứng tụm lại, cách nhau một khoảng ngắn.
Mỗi người trong bọn họ đều nhìn xuống mặt đất. Anh ta biết họ
tránh nhìn vào người tù binh. Anh ta cũng không thể đổ lỗi cho họ
cho cảnh tượng hèn nhát vừa rồi, quả thật là một nhiệm vụ khó khăn
để nhìn trực diện vào đôi mắt người chiến binh ấy.

Nam tước Duncan của vùng Wexton cao hơn người lính bảo vệ

cao nhất trong bọn họ ít nhất cũng cả một cái đầu. Hắn có thân hình
to lớn nhưng cân đối và mạnh mẽ, đôi vai và cặp đùi cơ bắp vạm vỡ,
đôi chân dài chắc nịch đầy sức mạnh vững chãi đứng trên mặt đất,
tư thế ấy cho biết hắn có đủ khả năng giết tất cả bọn họ… nếu hắn có
ý sẵn sàng.

Bóng tối dần buông xuống, đi cùng một màn tuyết mỏng nhẹ.

Rồi những người lính bắt đầu kêu ca về thời tiết một cách nghiêm
túc. “Không cần thiết để chúng ta chết cóng ở đây cùng với hắn,”
một người lầm bầm.

“Hắn ta sẽ chưa chết trong vài giờ nữa,” một người khác phàn

nàn. “Nam tước Louddon đã ra ngoài hơn một giờ rồi. Ông ấy sẽ
không biết chúng ta có ở ngoài hay không đâu.”

Những người khác tán thành bằng cái gật đầu mạnh mẽ và làu

bàu với người thủ lĩnh. Cái lạnh cũng bắt đầu làm rát da anh ta. Sự
khó chịu trong người cũng tăng lên như vậy, và anh ta tin Nam tước
Wexton không khác gì những người đàn ông khác. Hắn chắc hắn sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.