DÀNH HẾT CHO EM - Trang 247

Thật tiếc, Abee nghĩ. Chiếc xe là một tuyệt tác, một mẫu xe cổ điển.

Nhưng chiếc xe không phải là của hắn, và nó làm Ted thấy khá hơn, nên
hắn cho rằng tốt nhất là cứ để mặc Ted làm gì thì làm.

Ted cuối cùng cũng phá phách xong, gã bèn đi trở về phía Abee. Gã đi

không loạng choạng nhiều thư Abee nghĩ, và dù đang thở dốc, nhưng đôi
mắt gã vẫn có chút điên cuồng. Đột nhiên Abee nghĩ ra là Ted có thể sẽ
chĩa súng và bắn hắn trong cơn giận dữ.

Nhưng Abee trở thành người đứng đầu gia đình không phải bằng cách lùi

bước, dù là khi em trai hắn đang ở trong tình trạng tồi tệ nhất. Hắn tiếp tục
dựa người vào chiếc xe tải và tỏ ra lãnh đạm khi Ted tiến tới. Abee xỉa
răng. Hắn ngắm nghía các ngón tay mình khi xỉa xong, biết là Ted ở ngay
đó.

“Mày xong chưa?”

• • •

Dawson đang ở bến tàu phía sau khách sạn ở New Bern, những chiếc

thuyền được neo ở hai bên cầu tàu. Anh đã lái xe thẳng tới đây từ nghĩa
trang, giờ mặt trời đã bắt đầu lặn, anh đang ngồi ở gần mép nước.

Đây là nơi thứ tư mà anh ở lại trong bốn ngày vừa qua, và những ngày

cuối tuần đã khiến anh mệt mỏi cả về mặt thể chất lẫn tình cảm. Dù cố gắng
đến mấy, anh cũng không thể hình dung ra tương lai của mình. Ngày mai,
rồi ngày kia, và những tuần hay năm tháng kéo dài vô tận dường như không
còn mục đích gì nữa. Anh đã sống một cuộc sống riêng biệt vì những lý do
riêng biệt, và giờ những lý do đó đã biến mất. Amanda, và giờ là Marilyn
Bonner, đã giải phóng anh mãi mãi; còn Tuck đã chết. Anh nên làm gì tiếp
theo? Chuyển đi? Cứ ở nguyên tại nơi anh đang ở? Tiếp tục công việc của
mình? Hay thử làm điều gì đó mới mẻ? Mục đích sống của anh là gì khi giờ
đây những điểm chỉ hướng của cuộc đời anh đã biến mất?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.