DÀNH HẾT CHO EM - Trang 251

sạch tất cả những món đã gọi. Hắn còn cho là sau đó bụng hắn vẫn đủ chỗ
cho một miếng bánh hay một ít kem nữa.

Ted, mặt khác, lại thấy không ngon miệng. Gã cũng gọi bánh mì thịt băm

và pho mát, nhưng gã cắn từng miếng nhỏ và nhai trệu trạo. Việc phá tan
chiếc xe hẳn đã lấy hết sức lực còn lại của gã.

Trong khi chờ thức ăn được mang ra, Abee đã gọi cho Candy. Lần này cô

trả lời ngay hồi chuông đầu tiên và họ đã nói chuyện một lúc. Cô bảo hắn
rằng cô đã ở chỗ làm và xin lỗi vì không gọi lại cho hắn, và đề cập đến
chuyện xe bị trục trặc. Qua điện thoại, nghe giọng cô có vẻ vui mừng khi
hắn gọi, và còn tán tỉnh hắn như thường lệ. Khi ngắt máy, hắn đã cảm thấy
khá hơn và thậm chí còn tự hỏi không biết mình có suy nghĩ quá nhiều về
chuyện hắn đã nhìn thấy đêm hôm nọ không.

Có lẽ là do thức ăn hoặc sự bình phục của hắn, nhưng khi tiếp tục ăn nốt

bánh mì, hắn lại nghĩ về cuộc nói chuyện, cố gắng tìm hiểu xem điều gì đã
khiến hắn bận tâm. Bởi có gì đó trong cuộc gọi đang khiến hắn bận tâm.
Một phần là vì Candy đã nói cô gặp trục trặc với chiếc xe chứ không phải là
điện thoại bị hỏng, và dù bận hay không thì đáng lẽ cô vẫn có thể gọi lại
cho hắn nếu muốn. Nhưng hắn không chắc đó là lý do.

Ted đứng dậy giữa bữa ăn và vào nhà vệ sinh một lúc rồi trở lại. Khi Ted

đi về phía bàn của họ, Abee nghĩ em trai của hắn có thể đóng trong một bộ
phim kinh dị rẻ tiền nào đó, nhưng những người khác trong nhà hàng cố hết
sức để không để ý đến Ted, và thay vào đó họ nhìn chằm chằm vào đĩa thức
ăn của mình. Hắn mỉm cười. Thật tốt khi là một người mang họ Cole.

Tuy nhiên, hắn vẫn không thể ngừng nghĩ về cuộc nói chuyện với Candy,

hắn cứ mút ngón tay mỗi khi cắn xong một miếng bánh, và suy nghĩ về
chuyện đó.

• • •

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.