ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 101

nào. Mẹ bước vào, và con ngước lên nhìn mẹ, vẻ mặt như muốn nói ‘làm
thế nào mà chuyện này có thế xảy ra với con kia chứ'. Vẻ mặt của con lúc
này cũng như thế đấy”.

Allison đã nghe câu chuyện về món ngũ cốc đó hàng tá lần rồi. “Con có làm
gì đâu”, cô bé khăng khăng, và thật sự là thế.

Rosie vỗ vỗ vào tay con gái. “Vậy điều này có liên quan gì đến Anson
không?”. Allison muốn phủ nhận tất cả, muốn xả ra cơn giận dữ đang bùng
phát từ sự sợ hãi và thất vọng. Mấy năm về trước, phòng thủ là cách cô bé
phản ứng trước mọi việc xảy ra. Nhưng cô biết mánh khóe đó không phát
huy tác dụng nữa. Cúi đầu xuông, cô bé thì thầm. “Anh ấy gọi điện cho
con”.

Đ úng như Allison nghĩ, mẹ cô nhảy dựng lên. “Khi nào? Mới đây hả?”.
Vẫn không ngẩng lên, Allison gật đầu.

“Chúng ta phải báo với Cảnh sát trưởng”, mẹ cô nói. “Con biết điều đó mà,
phải không?”.

“Mẹ”, cô bé khóc. “Không thể được. Anson thề với con rằng anh ấy vô tội.
Anh ấy bảo mình không hề phóng hỏa và con tin anh ấy”. mẹ cô choàng tay
qua vai Allison. “Nếu đúng là như vậy thì chúng ta không có gì phải lo
lắng. Chúng ta muốn Cảnh sát trưởng Davis phá vụ án này để Anson có thể
trở về nhà mà, đúng không con?”.

Allison mong muốn điều đó hơn bất kỳ thứ nào khác trên đời này. mẹ cô
gọi điện cho Cảnh sát trưởng, ông đến vừa lúc bố cô về tới nhà. Mọi người
tập trung quanh bàn ăn trong bếp, và Cảnh sát trưởng Davis hỏi đi hỏi lại
Allison nhiều vấn đề. Ông xem xét kỹ lưỡng từng chi tiết trong đoạn hội
thoại ngắn giữa cô và Anson. Được nữa chừng thì điện thoại di động của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.