ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 123

“Con thích ch ứ”, Mack đáp lời. “Con mong họ sẽ nhận con - và thực ra thì
con không ngại chuyển về vịnh Cedar để ở gần mọi người hơn. Nếu con
thật sự có được công việc này, con sẽ tham gia học cách chữa cháy trong
mười tuần. Có một trường không xa North Bend lắm”.

“Cả nhà luôn muốn con được sống gần gia đình hơn”, Corrie bảo, mặt chị
ngời lên vẻ hạnh phúc. “Và mười tuần trôi qua nhanh lắm”.

“Cháu cũng sẽ đi xa một thời gian”, Cal nói. “Anh ư?” Linnette kêu lên.
Sao cô chưa từng nghe anh nói về chuyện này nhỉ? Anh đề cập đến nó trong
buổi họp mặt gia đình khiến cô thấy buồn da diết. “Khi nào anh đi và tại sao
lại đi? Em hy vọng anh sẽ không đi lâu”.

“Ng-ngựa thảo nguyên”, anh nói, lần đầu tiên bị lắp bắp từ khi bước vào
nhà bố mẹ Linnette. “B ọn ngựa thảo nguyên thế nào?”, cô hỏi, hối thúc
anh. Khi chỉ còn hai người với nhau, cô sẽ hỏi rõ thêm, nhưng cô đã không
thích chuyện này chút nào.

“Bọn ngựa thảo nguyện hoang dã ấy - đang được Cục quản lý đất đai gom
lại. Rồi chúng sẽ được bán đi. Cliff và anh...”.

“Cliff sẽ cử anh đi sao? Khi nào?”. Cal ph ớt lờ câu hỏi của cô. “Mấy con
ngựa hoang dã đó, vài con trong số chúng, đang bị tàn sát dã man. Cục quản
lý đất đai đang kêu gọi mọi người nhận nuôi, và vài tổ chức cứu trợ...”.

“Cliff muốn thêm số ngựa này vào trang trại ông ấy hả?”.

Linnette hỏi, buồn bã đến mức không để cho Cal nói hết. “Ông ấy có thể cử
bất kỳ người nào mà. Ông ấy đâu cần phải cử anh chứ”.

“Linnette”, Gloria nhẹ nhàng bảo, “hãy để cho Cal nói”. “Anh sẽ đến gặp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.