ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 17

trì cuộc sống ổn định cho nó. Nhưng họ đã không làm thế - họ không thể.
Vấn đề riêng của họ đã khiến họ không thể đương đầu với những khó khăn
của cô, phá hủy cuộc hôn nhân của họ và xé tan gia đình của họ ra. Còn hơn
cả sự kết thúc, nỗi đau khổ khi đó chỉ mới bắt đầu.

“Warren”, cô nói, nỗi sợ hãi lập tức dậy lên trong cô. Cô tìm bàn tay anh ta
và nắm chặt nó. Cô mắc chứng tăng thông khí, cô không thể thở được. Cô
nghe hai tai mình ù đặc, cô hổn hển hít lấy chút không khí. Mọi thứ như
quay cuồng trước mắt cô. “Có chuyện gì vậy?”. Warren hỏi, giọng anh ta
như vọng đến từ một nơi nào xa lắm. “Em bị bệnh à?”.

“Em... không biết”, tiếng cô thì thầm như bị ai đó bóp nghẹt cổ mình, nỗi sợ
hãi lắng dịu xuống. Bỗng nhiên cô cảm thấy mình cần phải đi tìm mẹ. “Anh
nên làm gì đây?”, anh ta hỏi, vòng hai cánh tay quanh vai cô. “Anh chở em
đến phòng khám nhé? Hay gọi điện cho xe cấp cứu?”. Cô lắc đầu, cảm thấy
mình quá nhỏ bé, đầy mất mát và như trẻ con. “Em... em muốn gặp mẹ”.

Warren không ngần ngại. Anh ta đứng bật dậy.

“Anh sẽ chở bà ấy đến”.

“Thôi đừng”. Justine cố ngăn mình không khóc òa lên. Cô đã trưởng thành
rồi. Cô nên tự mình đối mặt và giải quyết những sự kiện, biến cố trong cuộc
đời mình. Nhìn Warren, cô ép mình phải thở sâu, thở đều. Cô ép trái tim
mình phải ngừng đập mạnh.

“Anh nghĩ em đang quá sợ hãi”, Warren nói, vén lớp tóc ướt đẫm mồ hôi
dính bết trên thái dương Justine ra sau vành tai cô. “Justine tội nghiệp của
anh Seth đâu rồi?”.

“Ở nh... nhà”. Cô không thể, và sẽ không nói thêm gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.