ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 242

Không. Cổ họng cô đắng chát. Con gái họ được chôn cất tại đây. Chuyển
chỗ ở có nghĩa họ sẽ bỏ lại Allison sau lưng mình. “Anh c ứ chần chừ, lần
lữa mãi không dám nói với em”, anh lầm bầm. “Và anh sợ vợ của một trong
số đồng nghiệp sẽ hé lộ thông tin này trước anh, mà anh thì không muốn em
nghe được chuyện này từ bất kỳ ai khác. Tàu hàng không mẫu hạm George
Washington sẽ đóng tại căn cứ mới ở San Diego”.

“Chúng ta sẽ phải thu xếp, gói ghém đồ đạc và rời đi sao?”, cô hỏi, giọng
nhỏ xíu.

Anh gật đầu. “Anh xin lỗi, Cecilia”. Anh nhún vai, tỏ vẻ bất lực. “Anh
không thể cứu vãn hay quyết định được chuyện này”. “V ậy còn Allison thì
sao? Ai sẽ viếng mộ con? Ai sẽ bảo đảm nó được chăm sóc tốt nếu chúng ta
không còn ở đây?”. Nỗi sợ hãi và khước từ lấp đầy tâm trí Cecilia nhưng cô
nhanh chóng nén chặt chúng lại. Điều này cũng khiến Ian đau đầu, khó xử
và những giọt nước mắt lăn dài trên má Cecilia cũng không sao thay đổi
được sự thật.

“Anh không biết phải nói gì với em đây. Tất cả những gì anh có thể nói là
hải quân sẽ gửi bọn anh đi làm nhiệm vụ ở căn cứ khác. Khi ký tên vào thỏa
thuận đồng ý phục vụ quân đội, anh đã biết sớm muộn gì chuyện này cũng
xảy ra thôi. Em cũng biết là thế mà”.

Đ úng là Cecilia đã biết trước. Cách đây hai tuần, Cathy Lackey, bạn thân
nhất của cô, đã kể với Cecilia rằng chồng cô ấy vừa nhận giấy chuyển công
tác, điều đó có nghĩa cả gia đình nhỏ của họ sẽ theo hải quân đến tận Xcốt-
len. Cecilia và Cathy đã khóc nức nở, nhưng họ hứa với nhau sẽ giữ liên lạc
qua thư tay và thư điện tử. Cecilia quyết tâm giữ vững tình bạn quý giá đó.

“V ậy còn ngôi nhà thì sao?”. Cecilia hỏi tiếp. Họ vừa mới dọn vào không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.