ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 259

ông nghẹn ngào, xúc động, thật khó mà nghe được trọn vẹn. “Lần này được
ở bên Maryellen và Katie là phúc lành mà bố chưa bao giờ nghĩ mình sẽ
được nhận”. Bố anh đặt Katie trở xuống bãi cỏ. Bối rối, con bé hết nhìn bố
rồi nhìn ông. Jon đưa mắt hướng về phía Maryellen. Cô mỉm cười gượng
gạo và nhặt đồ đan len lên, như thể các ngón tay cô đột nhiên không hợp tác
nữa. Cứ như là tình cảnh bối rối trước mắt cô không hứng thú bằng mớ kim
chỉ đan móc cô cầm trong tay.

“Cảm ơn con, con trai”, Joseph nói. “Vì đã cho ta và Ellen đến đây. Giờ bố
giao gia đình con lại cho con”. “Joe”.

Anh không gọi ông là bố, điều này bất ngờ hơn Maryellen tưởng. Joseph
dừng lại, đợi chờ.

“Maryellen và con cảm kích trước những gì mà hai người đã làm”. Giọng
anh cộc lốc, thô lỗ, không giống anh chút nào. Anh bế Katie và tiến vào
nhà. Gần như không chịu đựng nổi, Ellen ào đến bên Joseph, hai ông bà ôm
chầm lấy nhau, khóc ròng trước khi lái xe đi mất. Jon không ra ngoài hiên
ng ồi bên vợ như anh vẫn thường làm. Thay vào đó, anh lập tức chui vào
căn buồng tối chuyên để rửa ảnh của mình, anh dẫn Katie theo. Anh muốn
yên tĩnh một mình. Maryellen hiểu rõ điều đó.

Đó là những lời đầu tiên Jon nói với bố mình sau hơn mười lăm năm. Tim
cô mách bảo sự khởi đầu mới cho tất cả họ là đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.