ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 290

giấy phép cho ta đặt cư dân vào trong một khu vực thương mại như vậy
đâu”.

“Nó chỉ trong giống như một ngôi nhà thôi sao Seth? Nó là phòng trà kiểu
Victoria đấy”.

“Một phòng trà kiểu Victoria”, anh lặp lại. “Nó khác xa một phòng trà
thông thường”. “Mà, cũng có lẽ là không, nhưng vấn đề không nằm ở chỗ
đó. Lúc đầu, ta chỉ mở cửa để bán điểm tâm và bữa trưa, và em sẽ ở nhà vào
buổi tối. Em nghĩ chúng ta cũng có thể thêm vào một quầy hàng lưu niệm.
Chúng ta sẽ phục vụ trà ngon, cao cấp mỗi tháng một lần, và sau này sẽ
phục vụ trà thường xuyên hơn nếu được yêu cầu”.

“Ở vịnh Cedar này à?”. “Nó sẽ là nơi đặc biệt để các quý cô, quý bà gặp
nhau. Chúng ta có thể đặt một quầy tiếp tân nhỏ, và một khoảnh sân nhỏ
bên ngoài cho những dịp đặc biệt và...”. Cô dừng lại vì những ý tưởng mới
cứ dồn dập trong đầu cô. “Em nhận thấy chúng ta đang phí hoài những bài
học quý giá thu lượm được từ nhà hàng Hải Đăng”.

“Sao lại thế được?”, anh hỏi, chăm chú nhìn bản vẽ của cô. “Về sổ sách thì
anh đồng ý. Nhưng anh muốn nghe những điều em nghĩ”. Câu nói này khi
ến cô mỉm cười. “Lúc trước chúng ta mở cửa phục vụ bữa trưa và bữa tối,
giờ làm việc của chúng ta quá dài và chúng ta đã quá mệt mỏi. Em cũng
không muốn xin giấy phép bán rượu”.

Vì phục vụ những bữa ăn tối, nên chuyện bán rượu rất cần thiết và là chỗ họ
kiếm được nhiều lợi nhuận nhất.

“Anh có thể hiểu được điều đó”, Seth lầm bầm. “Anh phải thừa nhận em
nghĩ ra được một thỏa hiệp thật thú vị...”.

Chỉ phục vụ mọi người hai bữa ăn thôi, em sẽ về nhà kịp lúc ăn tối với anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.