ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 61

hai gói đựng thức ăn trưa từ trên chiếc ghế kế tay lái. Cal cùng đi với cô và
đưa tay lên vuốt gáy. “Đ-đừ-đừng có sợ”.

“S ợ ư? Em đâu có sợ”, cô nói dối. Cô nghĩ mình nói dối quá tài tình. Cal
có vẻ tin cô - hoặc anh giỏi giả vờ cũng nên.

“Vậy Sheba là của em hả?”, cô hỏi khi anh đón thức ăn từ tay cô và đặt
chúng vào túi yên ngựa to hơn trong số hai con.

“Đúng vậy”. Anh chỉ bằng cách hất đầu về phía con ngựa. “N-như anh nói
lúc nãy, Sh-Sh-Sheba rất hiền”. “Hiền thì tốt”, Linnette lẩm bẩm khi bước
vòng qua đứng trước Sheba, cho phép con ngựa cái có dịp nhìn cô. Sheba
gật đầu hai lần, dường như nhận được sự có mặt của Linnette. Có lẽ trong
suy nghĩ của Sheba, Cal đã cam đoan với nó rằng cô là tay rất cừ, Linnette
nghĩ. Cô ngập ngừng đưa lên, thử vuốt ve chiếc rọ buộc mõm sẫm màu của
nó.

Cô leo lên l ưng Sheba với sự giúp sức của Cal. Ngay khi Linnette ngồi lên
yên, Cal cân bằng bàn ngựa dùng để chân và trao dây cương cho cô. Cô
cảm thấy mình chênh vênh và rất dễ gặp nguy hiểm. Một cú ngã từ trên
lưng con ngựa này xuống có thể khiến cô bị chấn thương nghiêm trọng. Tuy
vậy cô vẫn không dám cho Cal biết cô thực sự sợ hãi thế nào.

Sau khi hỏi Linnette liệu như thế có thoải mái chưa, mà dĩ nhiên là cô sẽ gật
đầu xác nhận, Cal trèo lên lưng một con khác, con ngựa thiến màu hạt dẻ.
Anh dẫn đường ra khỏi khu trang trại rộng lớn. Không cần bất kỳ hiệu lệnh
nào từ Linnette, Sheba ngoan ngoãn theo sau Webster, con ngựa của Cal.

Mặc dù chưa vào trưa nhưng mặt trời đã hiện ra thật rực rỡ, hứa hẹn một
ngày nắng đẹp. Cal đã chỉ dẫn Linnette vài điều căn bản, nhưng với người
mới cưỡi ngựa như Linnette thì cô cảm thấy thật lúng túng. Linnette giật
nảy người lên và hai hàm răng cô cắn chặt lại cho đến khi cô học được cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.