ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 65

Cô thưởng cho anh bằng những nụ hôn nhẹ nhàng, chậm rãi.

“Anh có biết rằng khi chúng ta hôn nhau và âu yếm nhau, anh không bị lắp
không?”.

Anh khẽ cau mày. “Anh không bị thế sao?”.

“Không hề. Khi anh nói chuyện với các con thú, anh cũng không nói lắp”.
Trước đây cô đã quan sát và hết sức ngạc nhiên khi phát hiện ra điều này.
Thêm một lần nữa anh có vẻ không chắc chắn nên tin lời cô hay không.
“Anh đã bao giờ đến gặp bác sĩ chữa trị tật nói lắp chưa?”, cô hỏi. Vẻ mặt
anh toát lên sự phản kháng và anh nhìn sang chỗ khác. “Ch-chưa”.

Cô xoay mặt anh lại để anh không thể tránh ánh mắt của cô nữa. “Em cũng
nghĩ vậy”.

Cô hít một hơi thật sâu. “Có một bác sĩ rất giỏi ở hạt Kitsap này”. Cô đã
điều tra các bác sĩ trị liệu trong vùng và tìm hiểu cặn kẽ khả năng của họ.
“E-e-em m-m-m-muốn anh đ-đi b-bác s-sỹ hả?”. “Hoàn toàn tùy thu ộc ở
anh thôi”, cô bảo, phớt lờ tật nói lắp của anh bỗng trở nên rõ ràng hơn bao
giờ hết, mà điều này luôn xảy ra như một phản ứng khi anh gặp tình trạng
căng thẳng. Lớp sỏi trên bờ biển nằm lổn nhổn, đâm vào đầu gối Linnette
nhưng mặc kệ, cô vẫn giữ nguyên tư thế. “Em chỉ muốn cho anh biết rằng
anh luôn có sự giúp đỡ nếu như anh muốn”. Cô nhấn mạnh với anh. Điều
này tùy ở Cal, và cho dù anh quyết định thế nào nữa, cô cũng ủng hộ anh.

Khi anh không trả lời ngay, Linnette ngồi xuống bên cạnh anh lại lần nữa.
Cal choàng tay cánh mình lên vai cô và kéo cô vào ngồi sát bên mình. Cô
thấy thật bình yên và ấm áp trong vòng tay anh.

“E-em s-s ẽ đi với a-anh chứ?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.