ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 98

“Không... Chỉ cần nghe được giọng em thôi. Anh biết nếu được nghe tiếng
em, anh sẽ ổn ngay ấy mà”. “Em cũng vậy”, cô bé nói không kịp thở. Cô
nóng lòng muốn nói với anh rằng cô nhớ anh nhiều như thế nào và phải đến
trường mỗi ngày và bảo vệ anh trước dư luận khó khăn ra sao. Tuy nhiên,
cô bé hiểu Anson không cần nghe chuyện như thế. Rắc rối của anh còn
nặng nề hơn của cô nhiều.

“Khó cho em lắm phải không?”, cậu ta hỏi. “Cảnh sát trưởng có thẩm vấn
em không?”. “Có. Em... k ể với họ về chuyện anh đến cửa sổ phòng em tối
hôm đó”. “Không sao đâu - em phải kể ra sự thật mà”.

“Anh... người anh có mùi khói. Lúc đó em buồn quá nên không nhận ra
ngay... Em... em đã không khai báo chuyện đó với Cảnh sát trưởng”. Anson
không hề bình luận hay giải thích về điều cô vừa tiết lộ. Thay vào đó, anh
hỏi. “Có lệnh bắt giữ anh không?”.

“Không”. Cô bé hạ thấp giọng đề phòng trường hợp Eddie nghe lén.
“Nhưng Cảnh sát trưởng nói rằng anh... anh là người bị tình nghi”.

Cậu ta có vẻ nhẹ nhõm khi nghe thế. “Cho dù ai đó có nói gì với em,
Allison ạ, anh thề anh không phải là kẻ phóng hỏa”. “Em biết”. Cô bé nhắm
mắt và nín thở, như thể điều đó sẽ giữ anh lại gần mình hơn. Rồi cô tự hỏi
liệu anh có lý do đặc biệt gì khi liên lạc lại với cô, rằng anh có cần cô giúp
đỡ gì không. “Em gửi một ít tiền cho anh nhé?”.

“Không cần đâu, anh ổn mà”. Tim cô bé đập mạnh đến nỗi tiếng đập của nó
dội cả vào trong tai. Thùng tiền bị lấy đi từ văn phòng vào đêm xảy ra đám
cháy. Allison đã được nghe ngài Cảnh sát trưởng đề cập chuyện đó với bố
mình.

Anson không thể dành dụm được đồng nào, số tiền cậu kiếm được từ công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.