DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 1466

Bùi Khởi Đường lẳng lặng nhìn Lang Hoa, đây là một cảm giác khổ sở

và khó chịu đến khó tả.

Cả người trở nên không còn sức lực.

Lang Hoa nhận ra mình nói sai. Bầu không khí trong phòng hơi lạnh đi,

ánh mắt Bùi Khởi Đường nồng nặc sát khí. Rất giống khí thế lúc lần đầu
tiên nàng gặp hắn, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, không ai có thể
ngăn cản.

Nàng cũng không biết tại sao mình lại như vậy.

Mới vừa rồi nhìn thấy thần thái của Bùi Khởi Đường, nàng theo bản

năng nhớ tới Lục Anh.

Đoạn ký ức dường như thuộc về Lục Anh kia.

Lang Hoa vội vàng giải thích, “Không phải, chỉ là ta cảm thấy vừa rồi

ngươi… có chút giống Lục Anh… cũng không phải... chỉ là…”

Lời giải thích này cũng không tốt, nàng cũng không biết nên làm sao nói

rõ.

Đó chỉ là một cảm giác thoáng qua.

“Lang Hoa,” Cổ họng Bùi Khởi Đường trầm thấp mà khàn khàn, “Ta

không phải Lục Anh, nhưng ta bảo đảm có thể tốt hơn Lục Anh.”

Cái này có cái gì để so sánh sao?

Lang Hoa mím môi một cái, nghi hoặc nhìn sang, điều này khiến cho

trên mặt Bùi Khởi Đường lại thêm mấy phần ảm đạm.

Bùi Khởi Đường nhìn dáng vẻ thận trọng của Lang Hoa, liền đau lòng,

nàng mới chỉ là một hài tử mười tuổi, hắn đúng là điên rồi, lại dồn ép nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.