DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 17

Lang Hoa lộ ra nụ cười khinh thường, “Lục gia tự định cho ta con đường

chết, đích thực là ai cũng không cứu nổi. Không phải là vì ta, mà là vì bản
thân các người đã ngu xuẩn mà tin tưởng mấy cái chứng cứ vớ vẩn đó. Hại
chết Lục Anh, Bùi Khởi Đường và ta có lợi ích gì? Một nữ nhân mù như ta,
không cần tranh con đường làm quan, một nàng dâu mù như ta, từ trước
đến nay chưa từng tranh chấp đại quyền với mẹ chồng, Bùi Khởi Đường là
tròn là méo ta đều không biết, dựa vào cái gì mà phải ái mộ hắn?”

Lục phu nhân đột nhiên lớn tiếng, “Đến bây giờ vẫn muốn khiến cho

chúng ta tin cô sao? Đúng là nằm mơ mà.”

Đúng thế.

Là nàng nằm mơ.

Nói đến cùng, Lục phu nhân chẳng qua chỉ là một kẻ ngu đần mà thôi.

Lang Hoa cảm thấy lực ấn trên bả vai mình nhẹ đi, nàng liền lập tức

quyết đoán giằng ra, giơ tay sờ về phía đầu giường, nơi đó là bát thuốc
nàng vừa mới uống xong.

Bát thuốc rơi xuống mặt đất lập tức vỡ thành nhiều mảnh, Lang Hoa nắm

lấy một mảnh trong tay, có người hô lên tiến đến cướp lấy, ngược lại bị
nàng dùng mảnh vỡ dí vào cổ hỏng.

Mảnh vỡ cắt đứt bàn tay của nàng, nàng cảm thấy dòng máu ấm nóng

không ngừng chảy ra.

Nữ nhân mù từ trước đến nay luôn yên lặng làm tổ ở trong phòng, hôm

nay tay nắm lấy vũ khí sắc bén, vẻ mặt khinh thường nhìn những người ở
đây, vết máu tươi từ trên y phục màu hồng của nàng chảy xuống như trúc
tương phi*, cả người nàng uy nghiêm, trang trọng, bà tử ở bên cạnh bị doạ
cho không dám tiến lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.