DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 430

Đối với Lão thái gia mà nói, sự quan tâm đối với hắn cũng chỉ có như

vậy mà thôi.

Nói xong những lời này, tình ông cháu cũng cạn rồi, cho dù hắn ở Trấn

Giang xảy ra chuyện gì, cũng là do hắn tự mình tìm đường chết.

Hắn vốn còn nghĩ nếu tổ phụ nhất định phải đưa hắn đi, hắn nên làm thế

nào? Có phải là phải nhúng tay an bài cả đoạn đường này hay không, hắn
suýt chút nữa quên mất mình chẳng qua chỉ là một đứa con của vợ lẽ, lấy
đâu ra loại quyền lợi này, lão thái gia lại chỉ dùng đôi câu khó nghe để tống
cổ hắn đi.

Lục Anh đứng lên hành lễ cáo lui.

Lang hoa nghe nói Lục Anh tới thì hết sức kinh ngạc

Tại sao lúc này Lục Anh lại tới Cố gia? Nàng đổi một bộ quần áo đi đến

chỗ tổ mẫu gặp Lục Anh, tổ mẫu đang nói chuyện cùng với Lục Anh, hỏi
việc học hành của Lục Anh, lại nói mấy câu chuyện phiếm, hiển nhiên từ
trước đến nay không nồng nhiệt như thế.

Lục Anh mặc một thân trường bào màu lam, nhìn giống màu sắc của

không gian quang đãng sau cơn mưa, khuôn mặt của hắn hơi tái nhợt, hắn
tựa như không phát hiện ra sự thay đổi của tổ mẫu, cùng tổ mẫu trò chuyện
như thường ngày, cho đến tận khi tổ mẫu đứng lên muốn đi nghỉ ngơi, Lục
Anh mới cùng nàng từ trong phòng lui ra ngoài.

Hai người đi tới trong sân ngồi xuống.

Một con chim tước ở trên ngọn cây vui sướng hát ca, Lục Anh tựa như bị

tiếng hót kia thu hút, vểnh tai lắng nghe, không nói bất cứ lời nào cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.