DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 51

Cố lão thái thái cúi đầu, nhìn thấy cháu gái vì bệnh đậu mùa mà khuôn

mặt gầy ốm còn mang theo thần tình lo âu, bà thuận theo ánh mắt của cháu
gái nhìn qua, Lục nhị thái thái cầm khăn tay, nhìn mọi người đang quỳ trên
mặt đất, không nói lời nào cả, dường như đang xem kịch hay.

Trước khi làm cho rõ ràng chuyện này thì không thể để cho người ngoài

xem chuyện cười được.

Cố lão thái thái không nhịn được mà nhìn cháu gái thêm mấy cái, một

đứa trẻ mới có tám tuổi lại có tâm trí như thế, Cố lão thái thái lập tức cảm
thấy vui vẻ yên tâm, ngẩng đầu phân phó với ma ma quản lý, “Trước cứ
đem mấy người này xuống đã, đợt lát nữa ta sẽ hỏi kỹ lại.”

Mẫu thân cũng ý thức được mình lỡ lời, ngậm miệng không nói gì nữa.

Lục nhị thái thái vội vàng phá vỡ cục diện bế tắc, “Là do ta đến không

đúng lúc, không ngờ bệnh của Lang Hoa lại còn có nội tình như thế, may
mà lão thái thái và em dâu phát hiện sớm, Lang Hoa mới được bình yên vô
sự.

Cố lão thái thái khe khẽ cười, nhẹ nhàng vỗ lưng Lang Hoa, “Là Lang

Hoa có phúc khí, có được sự ân huệ của Dược Sư lưu ly quang Bồ Tát.”

Lang Hoa dựa vào tổ mẫu bên cạnh, nghe thấy tổ mẫu không để ai biết

thở dài một tiếng, sau đó vẫy tay với người ở cửa, “Lão Tam, sao con lại
không vào đây?”

Lang Hoa kinh ngạc nhìn Tam thúc ở cửa.

Nếu như không phải là tổ mẫu nói, tất cả mọi người trong phòng đều

không chú ý đến Tam thúc.

Tam thúc cúi người, rón ra rón rén bước lên trên hai bước làm lễ với nữ

gia quyến, sau đó mới nhỏ giọng nói: “Con thấy Anh ca đang ở một mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.