Nếu nàng có thể buông tay để hắn bảo hộ thì tốt boa nhiêu. Trấn Giang.
Đại môn Cổ gia sáng sớm đã bị gõ mở, người gác cổng đem tin tức báo cho
Cổ tứ
thái thái, "Nổi là người nhà mẹ đẻ Đại thải thái, còn mãng đến thư của
thân gia lão thái thái."
Người gác cổng đưa hạ nhân Hứa gia vào phòng Lão thái thái.
hạ nhân Hứa gia hướng Cổ lão thái thái hành lễ, "Theo lý thuyết, thời
điểm như vậy, cô nãi nãỉnhà ta nễn ở lại phu gia hỗ trợ, nhưng lão thái thái
nhà chúng ta...... Bệnh nặng...... Muốn gặp cô nãi nãi, vô luận như thể nào
cũng muốn chúng ta mang cỏ nãi mãi trở về."
Hứa lão thái gia cùng Hứa lão thái thái không kịp nhìn Cổ đại thái thái
thành thân trước khi chết. Cố đặi thái thái cùng ca ca sổng cùng chi thứ hai
nhà họ Hứa, Cố đại thái thái từ nhỏ đi học giúp Hứa lão thái thái để ý công
việc trong nhà. Hứa nhị lão thái thái đã xem Cô đại thái thái như nữ nhi
thân sinh mà nuôi.
Nếu Hứa gia lão thái thái thật sự bị bệnh, không đạo lý nào lại không để
Đại thái thải rời đi.
Cổ đại thái thái nghe xong tin tức, quả nhiên khóc đến mắt cũng sưng
lên, "Tại sao đột nhiên lại bị bệnh." Hạ nhân Hứa gia vẻ mặt buồn bả.
"Cũng không phải đột nhiên, mùa xuân đã bắt đầu uổng thuốc, vẫn không
ngừng, lão thái thải nhà ta là vì đau lòng cô nãi nãi, mới không đê trong nhà
viêt thư qua đây."
Cổ đại thái thái sắc mặt càng thêm khó coi, bà hiểu ý của hạ nhân Hứa
gia, lão thái thái Hứa gia chỉ sợ là đã chông đỡ không được, "Nượng, "Cổ
đại thái thái khẩn thiết nhìn về phía Cổ lão thái thái, "Ngài chọ ta trở Vẻ đi,
nêu không quay vẽ....... Ta đời này cũng không an tâm, ta...... Là Nhị thâm