Ngô Đồng lưu lại, các nàng trở về theo đường lớn, không cần xen vào việc
khác nữa, có tin tức ta sẽ cho người tới báo."
Lang Hoa gật gật đầu, mọi người đều kiêng kị người Tây Hạít nhiều.
Kiếp trước, Đại Tề cũng chịu không ít khổ trong tay người Tây Hạ, hơn
nữa, chính quyền triều đình không ổn, lòng người hoảng sợ, nên hiện tại,
cho dù tình hình Tây Hạ nguy cấp, nàng cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.
Ở đội ngũ Tây Hạ của Xu Minh, năm mươi người được phái đi tuyệt đối
là thủ hạ tinh nhuệ của hắn, giờ người lại đột nhiên biến mất. Lần cướp
đoạt quân lương này là muốn cho Hàn Chương trở tay không kịp.
Hàn Chương sẽ tuyệt đối không thể phản kích vào thời điểm chưa có
chuẩn bị gì.
Xu Minh không chờ nổi, hắn muốn đích thân dẫn người ra ngoài tìm
kiếm.
"Thủ lĩnh, trăm triệu lần không thể" Quân sư chắn trước mặt hắn, "Nơi
này còn cần ngài tọa trấn, đây là Đại Tề, chúng ta có thể bị người phát hiện
bất cứ lúc nào."
Xu Minh nghiến răng nghiến lợi, "Bị người phát hiện thì sợ cái gì? Lão
tử đã sớm muốn đánh, chỉ cần giết được Hàn Chương, lão tử chết cũng cam
lòng"
"Thủ lĩnh, có tin tức đưa tới."
Xu Minh nhìn thoáng qua quân sư, quân Sư vội vàng mở tín hàm ra, sắc
mặt nhất thời trở nên khó coi.
Xu Minh hung hăng nói: "Nói."
Quân Sư thanh âm khẽ run, "Là Hàn Chương..."