DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 895

không thân thiết nữa, tin tức lập tức đoạn tuyệt.

Sau khi hắn đến Hàng Châu, thỉnh thoảng sẽ sai người mang thư và lễ

vật đến Cố gia, Cố Lang Hoa cũng luôn trả lời thư của hắn, nhưng lại
không giống như trước đây vây quanh sau lưng hắn kêu, “Tam ca ca.”

Giống như là mất đi cái gì. Trong lòng trống rỗng không thoải mái. Rõ

ràng tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt, hắn chỉ cần qua được giải
thí, cách hai năm lại đi tỉnh thí, liền có thể bước chân vào con đường làm
quan. Hắn liền có thể từ từ nắm tương lai của mình trong tay.

Nhưng nghĩ đến Lang Hoa, trong lòng hắn liền có một chút hoảng hốt.

Nàng sẽ chờ hắn sao?

Yên lặng chờ hắn nhờ người làm mối, ba mai sáu sính cưới nàng vào

cửa, sau đó cùng hắn bạc đầu giai lão, dựa vào nhau sống qua một đời này.

Nghĩ tới điều này trong lòng hắn lập tức ấm áp, thật giống ở chỗ sâu nhất

trong cơ thể, nơi bị đóng băng lạnh lẽo kia, từ từ tan ra.

“Tam gia, lão thái gia mời ngài qua đó.”

Lục Anh nhìn về phía Trình Di, “Người nhà ai đến sao?”

Trình Di lắc đầu, “Không có nghe nói là ai đưa thiệp, với lại vào giờ này,

cho dù là yến khách lúc trước cũng nên kết thúc,” Nói rồi dừng một chút,
“Tam gia hay là sớm rời khỏi cái nhà này đi.”

Danh tiếng của Lục Anh trong học tử ở Hàng Châu lớn dần, Lục lão thái

gia mỗi lần yến khách đều phải gọi Lục Anh đến dạy bảo một trận, thậm
chí có một lần còn lấy một đề mục Đại Kinh đã thi qua trước đó ra, để cho
Lục Anh tại chỗ làm một bài văn. Gặp người liền nói, Lục Anh có thể có
được học vấn như hôm nay, đều là do kết quả dạy dỗ của ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.