DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 896

Trình Di có lúc cảm thấy Tam gia ở trong nhà này sống quá khổ sở, từng

bước gian nan, thế nhưng bản triều lại hết sức coi trọng hiếu đạo, muốn có
xuất thân nhất định phải lễ phép chu toàn, chỉ có bây giờ ẩn nhẫn, tương lai
mới có thể dấn thân vào con đường làm quan, mở ra hoài bão.

Lục Anh đi ra cửa, mưa phùn bay bay vẩy vào khuôn mặt hắn.

Trình Di bung dù giao cho Lục Anh.

Lục Anh đi hai bước, nước mưa ươn ướt lên đôi giầy cũ, lúc trước đến

Cố gia, Cố Lang Hoa liếc mắt liền thấy được đôi giầy mới trên chân hắn, kế
đến suy đoán hắn sẽ không rời khỏi Trấn Giang.

Không biết Cố Lang Hoa bây giờ còn để ý hắn đi đôi giày nào, đi con

đường nào nữa hay không.

“Ngươi nói, nàng sẽ chờ ta chứ?”

Lục Anh nói rất nhẹ, Trình Di không nghe rõ, vội vàng hỏi lại, “Tam gia,

người nói gì?”

Hạt mưa bay vào trong mắt Lục Anh, Lục Anh nhẹ nhàng khép mắt lại,

nửa ngày mới ổn định tâm thần chậm rãi đi về phía trước.

...

Trong gian nhà chính, Lục lão thái gia đang chửi Cố Lang Hoa.

“Đập thì tốt, miễn để cho nó ếch ngồi đáy giếng, nghĩ rằng giúp triều

đình đánh thắng trận là có thể từ nay về sau gà chó thăng thiên, Bùi gia đó
cũng không phải là dễ trêu.”

Lục Anh đi vào cửa, thấy Lục Văn Hiển ngồi ở trên ghế.

Lục Anh tiến lên hành lễ với mọi người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.