ĐÀO HIẾU - TRUYỆN NGẮN VÀ THƠ - Trang 104

- Bộ mẹ chịu mọc rễ ở đây luôn rồi đó à?
- Mọc rễ hay không thì đó cũng là nhà của mình, mình phải sửa. Lâu

ngày cây cỏ nó cũng quyến luyến con người.

- Thế mẹ quyến luyến cây gì ở đây?
- Cây gì tao trồng tao cũng thương. Cũng như đứa trẻ con. Thế chúng

mày đã biết cây đu đủ của mẹ có trái ửng chín rồi chưa?

Tất nhiên là cả hai chị em chúng tôi đều đã biết. Tôi còn biết cả việc

thằng em vừa bẻ trộm một trái xuống ăn sống với muối ớt trưa hôm qua
nữa kìa.

°

Tôi về đến Sài Gòn vào ngày hôm sau đó. Buổi chiều, làm tóc xong, tôi

diện bộ đồ tây ưng ý nhất và đến nhà Thúy Liễu để cùng đi dự lễ sinh nhật
của một người bạn thân như đã hẹn trước. Các bạn trẻ đón chúng tôi cũng
ồn ào và hồn nhiên như ngày trước. Tôi cứ để tự nhiên cho các bạn nắm tay
nắm chân đưa tôi dạt vào bàn tiệc.

- Không thấy nó đen nhỉ. Ở đó lạnh hả Vân?
- Lạnh.
- Có làm việc ngoài nắng không?
- Có chớ.
Nhỏ Trâm lật hai bàn tay tôi lên:
- Ê. Có cày cuốc gì không mà tay mềm và trắng quá ta?
- Đương nhiên là có chớ, nhưng mình mang găng tay. Mình dự trữ cả

chục đôi.

Bích Hà kéo ống quần tôi lên:
- Đưa coi bàn chân. Trời ơi, chân cũng trắng như thường. Đúng là bỏ

trốn lao động. Con tư sản ăn bám bóc lột nhá.

Mọi người đều cười. Tôi giải thích:
- Mình làm việc dữ lắm chớ, nhưng tối ngày đi giày Bata.
Có ai đó ở cuối bàn đứng lên nói:
- Đi xa về phải có quà cho tụi này nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.