ĐÀO HIẾU - TRUYỆN NGẮN VÀ THƠ - Trang 114

- Đúng như thế vì trời nóng quá.
- Chị kể tiếp đi.
- Tôi chống cự quyết liệt và luồn được bàn chân vào bụng cậu ta, đạp

mạnh. Cậu ta lăn xuống giường. Thế là cậu ta rút súng ra. Tôi thét lên và
nghe ba, bốn tiếng nổ chát chúa cùng lúc với tiếng kính vỡ loảng xoảng.
Tôi sợ quá, quỵ xuống nền nhà. Bảo vệ khách sạn tông cửa vào. Đèn bật
sáng. Lê Trung ném khẩu súng xuống trước mặt tôi rồi bước lại ngồi xuống
ghế bành, lấy thuốc lá ra hút. Năm phút sau thì công an đến.

Người sĩ quan điều tra nhíu mày, ghi mấy câu lên tờ cung rồi nói:
- Lúc bắn thì hắn ta đứng đối diện chị?
- Dạ đúng.
- Chỉ cách có ba bước?
- Vâng.
- Vậy theo chị thì tại sao cậu ta bắn trượt?
- Chắc vì sợ. Tôi thấy tay cậu ấy run lên.
Người sĩ quan cảnh sát bật cười một tiếng nhỏ rồi nói:
- Thôi được, chị về đi. Tôi sẽ hỏi Lê Trung về chuyện đó.
LỜI KHAI CỦA LÊ TRUNG
- Em tên là Lê Trung, 19 tuổi, nhà ở phường 11, quận 10.
- Cậu đột nhập vào phòng cô Ngọc Trâm làm gì?
- Thưa cán bộ em tính lấy đồ.
- Nhưng tại sao cậu không lấy gì cả?
- Vì em vừa nhảy vô phòng thì chị ta thức dậy.
- Mấy ngày trước đó cậu đến khách sạn X làm gì?
- Em đi bơi. Em vẫn thường bơi ở đó.
- Cậu cứu Ngọc Trâm trong trường hợp nào?
- Đó chỉ là chuyện tình cờ trong hồ bơi, một phản ứng tự nhiên.
- Cậu có biết người đàn ông đi cùng với Ngọc Trâm đến hồ bơi hôm đó

không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.