6
Hiện Đại, nhưng…
N
hà tôi rất thích máy móc. Nhưng không phải vì vậy mà anh đem cái
máy đó về. Thú thực, cho đến giờ này cả tôi và nhà tôi đều không biết gọi
tên cái máy đó là cái máy gì. Đó là một món đồ mà ông bạn áp phe nào đó
đã gán nợ cho nhà tôi.
Nói thế nghe cũng oai đấy nhưng thật ra chúng tôi không phải là chủ nợ
hiểu theo nghĩa hách dịch của từ này. Thực ra nhà tôi có đưa anh bạn nọ
500 ngàn đồng để mua vài món phụ tùng xe Honda nhưng anh bạn mua
không có mà tiền thì tiêu hết rồi. Nhà tôi trở thành một ông chủ nợ bất đắt
dĩ như vậy.
Đã mấy lần anh nhắc người bạn nọ nên trả số tiền vì nhà rất kẹt, nhưng
người bạn cứ hẹn rày hẹn mai mãi. Thời gian khất nợ ấy kéo dài gần hai
năm.
Ngày nọ nhà tôi bảo tôi:
- Tết nhứt tới nơi rồi, phải đòi cho được cái nợ này mới được. Cũng phải
có chút ít gì để mà tiêu Tết chứ.
Anh mặc áo và ra đi. Đến trưa anh bê về một cái máy kỳ lạ. Đó chính là
cái máy mà tôi vừa nói với các bạn lúc nãy.
Nhà tôi vừa lau mồ hôi trán vừa nói:
- Nó nói kẹt tiền quá, lấy đỡ cái máy này về mà xài, không xài thì bán
cho người ta cũng được.
Tôi hỏi:
- Nhưng nó là cái máy gì vậy?