ĐÀO HIẾU - TRUYỆN NGẮN VÀ THƠ - Trang 45

- Tôi làm báo.
Bác sĩ nhíu mày, suy nghĩ và hỏi tiếp:
- Có lúc nào anh tiếp xúc với tia cực tím không?
Tôi nghĩ đến cái máy kì quái ở nhà. Bác sĩ tưởng nhà tôi không hiểu nên

nhắc lại:

- Tia cực tím. Tia ultra-violet đấy.
- Có lẽ, nhà tôi ngần ngừ đáp, có thể mắt tôi tiếp xúc quá lâu với tia cực

tím. Nhưng thưa bác sĩ, có chữa được không?

- Chữa được. Anh cũng chỉ bị nhẹ thôi, vì nguồn cực tím này tương đối

yếu. Anh nghỉ ngơi vài ba ngày là hồi phục lại được.

Quả thực, ba ngày sau, mắt anh nhìn rõ trở lại.

°

Những ngày cuối năm bao giờ cũng là những ngày rất bận tâm về chuyện

tiền bạc. Nhà tôi đề nghị:

- Để anh đem cái máy mắc dịch này ra ngoài chợ trời coi mấy chỗ bán đồ

cũ họ có mua không.

Tôi hoan nghênh ý kiến đó ngay:
- Anh đem gấp đi. Bao nhiêu cũng bán.
Tôi phụ anh cột nó thật chắc vô chiếc xe gắn máy. Anh chở nó một mạch

ra chợ trời.

Gần mười hai giờ trưa anh mới về, đẫm mồ hôi. Thấy cái máy còn nằm

trên xe tôi rầu quá nhưng cũng không hỏi chuyện buôn bán nữa. Tôi lấy
nước cho anh rửa mặt và dọn cơm ra bàn.

Trong bữa cơm, anh nói:
- Không ai chịu mua cả. Không ai biết là cái máy gì cả. Anh nói cái máy

này phát ra được tia cực tím đấy. Họ chẳng biết tia cực tím là tia gì. Có
người lại nói: phát cái tia ấy ra để làm cái quái gì. Nói chung là họ chê.

- Không ai trả một tiếng nào cả à?
- Không trả mà cũng không thèm rớ tới nữa. Thôi, đừng nghĩ tới nó nữa.

Cứ coi như mình bị quịt nợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.