DAO KỀ GÁY - Trang 106

- Carlotta chết rồi sao?
Mặt anh ta tái đi.
- Ông nói đùa, ông Poirot! Lần gần đây nhất gặp cô ấy, tôi thấy Carlotta
hoàn toàn khỏe mạnh.
Poirot hỏi ngay:
- Đấy là lúc nào?
- Hình như hôm kia. Trí nhớ tôi không được khá lắm.
Poirot nhắc lại:
- Cô Adams đã chết.
- Do tai nạn?.. Bị xe chẹt trên đường phố hay sao?
- Không. Cô ấy uống một liều Veronal quá cao.
- Ôi, tội nghiệp cô bé! Đáng thương quá nhỉ! Carlotta đang bắt đầu nổi
tiếng. Cô ấy nghĩ ra đủ mọi kể hoạch để đem em gái cô ấy từ Mỹ về. Thật
khủng khiếp, ông có đồng ý không?
- Đồng ý. Quả là đáng buồn phải từ giã cõi đời giữa lúc tuổi còn quá trẻ
như thế. Vào cái tuổi mà bao nhiêu thứ mở ra trước mắt và bao nhiêu điều
hứa hẹn khiến con người ta khao khát được sống.
Ronald nhìn Poirot.
- Ông Poirot, tôi chưa hiểu rõ lắm câu ông nói.
- Thật ư?... Đôi khi tôi nói hơi phũ phàng, có thể... bởi tôi rất phẫn nộ khi
nhìn thấy một cô gái trẻ đầy mơ ước như vậy bị kẻ nào đó nhẫn tâm giết
hại. Nhìn thấy thế, tôi hết sức đau lòng. Tạm biệt, ông Ronald Edgware!
Ronald ngạc nhiên đáp:
- Vâng... vâng... Tạm biệt.
Lúc mở cửa, suýt nữa tôi va phải cô thư ký Carroll.
- Ôi! Ông Poirot! Tôi vừa được biết ông còn ở đây. Tôi muốn nói với ông
một câu thôi, được không ạ? Nêu không phiền, mời ông lên phòng giấy của
tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.