DAO KỀ GÁY - Trang 105

Anh ta lại bật ngửa ra lưng ghế nệm.
- Hy vọng tôi nói lung tung không làm ông phiền lòng vì tiếc thời gian chứ?
Ông muốn hỏi thêm gì về vụ án này không?
Poirot nói:
- Ông yên tâm là ông không hề làm tôi phiền lòng. Và vì thấy ông dễ tính,
tôi xin mạnh dạn hỏi ông một câu nhỏ.
- Rất sẵn sàng nghe.
- Ông quen cô Carlotta Acìams được bao lâu rồi?
Rõ ràng Ronald không ngờ có câu hỏi đó. Y ngồi thẳng người dậy và nét
mặt y hoàn toàn biến đổi.
- Ông hỏi làm cái con khỉ gì kia chứ? Chuyện ấy thì liên quan gì đến vụ án
mạng?
- Chỉ do tôi tò mò thôi.
- Carlotta Adams? Khoan đã! Tôi quen cô ấy mới được khoảng một năm...
Khi cô ấy sang London biểu diễn mùa sân khấu năm ngoái.
- Ông biết rõ cô ấy chứ?
- Tương đối. Carlotta sống rất ý tứ và kín đáo, không bao giờ thân mật hoặc
suồng sã với ai.
- Ông yêu cô ấy chứ?
Ronald chăm chú nhìn anh bạn thám tử của tôi.
- Tôi rất muốn biết tại sao ông quan tâm đến cô ấy? Phải chăng vì tôi tháp
tùng cô ấy buổi tối hôm nọ? Vậy thì... đúng thế, tôi yêu Carlotta. Cô ấy rất
đáng mến, chịu chăm chú nghe khi người khác nói và luôn khiến anh có
cảm giác như anh là một người đàn ông đáng giá.
- Tôi hiểu. Nếu vậy tôi xin báo ông biết một tin buồn.
- Tin buồn? Tin gì vậy?
- Carlotta Adams đã qua đời.
- Sao?
Ronald vùng đứng lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.