DAO KỀ GÁY - Trang 115

CHƯƠNG 15 - HUÂN TƯỚC MONTAGU

G

ần mười giờ tối chúng tôi đến nhà Huân tước Montagu ở phố Chiswick,

bên bờ sông Tamise. Tòa biệt thự rất sang trọng, nằm ở cuối một hoa viên.
Gia nhân dẫn hai chúng tôi vào gian sảnh. Bên phải chúng tôi là cánh cửa
mở, thấy rõ một bàn ăn dài với những giá nến.
Gia nhân đưa hai chúng tôi lên tầng hai theo một thang gác có những bậc
rất rộng, vào một gian phòng dài trông xuống sông Tamise. Gian phòng này
có vẻ hơi bí hiểm với những ngọn đèn được bọc kín. Chỗ góc phòng, nơi có
một cửa sổ mở rộng, bốn người đang ngồi chơi bài xung quanh bàn. Thấy
hai chúng tôi vào, một người đứng lên bước ra đón:
- Chào ông Poirot! Rất hân hạnh được tiếp ông.
Tôi tò mò ngắm chủ nhân tòa biệt thự. Ông ta có vẻ gốc Do Thái với cặp
mắt nhỏ, đen và linh lợi. Vóc người ông ta rất thấp, dáng điệu cử chỉ có vẻ
kiểu cách, không thật.
- Xin giới thiệu với hai vị khách quý các bạn của tôi: ông và bà Widburn.
Ông Widburn nói ngay:
- Tôi và ông Poirot đã biết nhau rồi.
- Còn đây là ông Ross.
Ross là một chàng trai tóc vàng, khoảng hai mươi nhăm tuổi, có khuôn mặt
đáng mến.
Poirot nói:
- Xin lỗi đã làm phiền các bà các ông, cắt đứt ván bài của các vị.
- Không đâu, chúng tôi còn chưa bắt đầu chơi kia mà. Mời hai vị dùng cà
phê nhé?
Poirot khước từ, nhưng lại nhận uống một ly rượu mạnh lâu đời. Huân tước
Montagu bắt đầu nói: ông nói về những bức tranh thủy mạc của Nhật, đồ
mỹ nghệ bằng sơn mài của Trung Hoa, những tấm thảm Ba Tư, tác phẩm
hội họa của các họa sĩ ấn tượng Pháp và những thuyết khoa học của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.