DAO KỀ GÁY - Trang 12

- Để sau bữa ăn, Jane! Bây giờ chúng ta mới bắt đầu ăn. Mà ông Poirot
cũng thế.
Nhưng Jane Wilkinson không thuộc loại người dễ bị ai lái đi chệch với
hướng bà ta đã dự định.
- Có gì khó đâu, Bryan? Anh bảo họ chuyển bữa ăn lên phòng tôi... Ta sẽ ăn
trên đó.
Bryan cau mặt lắc đầu, bực dọc bỏ đi. Nhưng Jane Wilkinson bước theo,
tiếp tục thuyết phục. Trước thái độ kiên quyết của Jane Wilkinson, cuối
cùng Bryan Martin đành nhượng bộ, chỉ nhún vai vẻ miễn cưỡng.
Trong lục họ nói chuyện với nhau, hai hoặc ba lần Jane Wilkinson liếc sang
nhìn nữ danh hài Carlotta Adams, chắc bà ta nói đến cô ta.
Sau đó Jane Wilkinson quay lại chỗ chúng tôi:
- Ông lên phòng tôi chứ?
Không cần chúng tôi đồng ý hay không, bà ta kéo tuột hai chúng tôi đi,
miệng vẫn tiếp tục nói:
- Hôm nay tôi gặp may, thưa ông Poirot. Thế nào lại gặp ông ở đây! Vừa
nhìn thấy ông, tôi đã nghĩ ngay rằng không biết tôi phải tạ ơn vị thánh thần
nào đã run rủi ông đến đây tối nay để tôi được gặp?
Bà ta dừng lại để nói với nhân viên giữ thang máy:
- Tầng ba!
Poirot nói:
- Nếu như tôi có thể giúp gì được phu nhân...
- Chắc chắn ông giúp được. Tôi nghe nói ông là một thám tử tài ba hiếm
thấy.
Lên đến tầng ba, Jane Wilkinson dẫn chúng tôi vào một trong những phòng
sang trọng nhất của khách sạn Savoy.
Quăng tấm khăn choàng vai bằng lông hải cẩu trắng muốt xuống một chiếc
ghế tựa rồi ném chiếc xắc tay nạm đá quý lên mặt bàn, bà nữ nghệ sĩ xinh
đẹp gieo mình xuống ghế bành, nói ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.