DAO KỀ GÁY - Trang 14

CHƯƠNG 2 - BỮA ĂN TỐI

S

au một giây sửng sốt, Poirot đáp:

- Thưa phu nhân, việc giúp một phụ nữ thoát khỏi ông chồng không nằm
trong phạm vi nghề nghiệp của tôi.
- Tôi không nghĩ thế.
- Xin phu nhân nhờ một luật sư thì hơn.
- Không đời nào! Tôi đã gặp vô số luật sư, luật gia, có người thành thực, có
kẻ dối trá, vậy mà không ai cho tôi được một lời khuyên hữu ích. Họ chỉ
biết chúi mũi vào đống hồ sơ, họ không hiểu tí gì về thực tế ngoài đời.
- Và phu nhân cho rằng tôi hiểu?
Người đẹp cười:
- Tôi cảm thấy ông là người thấu hiểu thực tế.
Poirot nói:
- Đúng, tôi là người thông minh, việc gì phải chối cái sự thật đó? Nhưng
việc phu nhân yêu cầu không nằm trong phạm vi ưa thích của tôi.
- Nhưng đó lại là vấn đề tôi rất cần giải quyết. Một vấn đề cực kỳ phức tạp,
mà ông thì là người không ngại khó khăn.
- Xin phu nhân cho phép tôi đánh giá cao sự tinh mắt của phu nhân. Nhưng
tôi nhắc lại, không bao giờ tôi nhận tiến hành một cuộc điều tra nhằm mục
đích ly hôn. Loại công việc đó làm tôi ghê tởm.
- Tôi không yêu cầu ông dò xét chồng tôi. Tôi chỉ cần thoát khỏi ông ấy và
tôi van ông hãy cho tôi một lời khuyên: tôi phải làm cách nào để thoát được
ông ấy?
Poirot suy nghĩ một chút rồi nói, giọng đã nhẹ nhàng hơn:
- Vậy phu nhân cho biết lý do muốn "thoát khỏi ông chồng"?
Huân tước phu nhân Edgware nói luôn, không chút ngập ngừng:
- Vì tôi muốn kết hôn với người khác. Chỉ có một lý do ấy thôi.
- Phu nhân không thể xin ly hôn một cách bình thường hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.