DAO KỀ GÁY - Trang 138

CHƯƠNG 19 - VỊ MỆNH PHỤ

C

uộc viếng thăm chúng tôi tiến hành sáng hôm sau, tôi thấy đúng là sự kiện

đáng kinh ngạc nhất trong vụ án này.
Tôi đang chờ trong phòng tôi thì Poirot vào, chân bước rất nhẹ, mắt sáng
lên.
- Anh bạn, hôm nay chúng ta có khách.
- Ai thế?
- Quận chúa quả phụ, mẹ của Công tước Merton.
- Thật không? Bà ấy muốn gì?
- Anh theo tôi xuống nhà sẽ biết.
Tôi đi theo anh xuống thang gác rồi cùng vào phòng khách. Quận chúa là
một phụ nữ thấp lùn, mũi khoằm và cặp mắt hách dịch. Bất chấp vóc người
béo bệu lại mặc tấm áo khoác cổ lỗ, trông bà ta vẫn ra dáng một nữ đại quý
tộc.
Bà Quận chúa sửa lại tấm mạng che mặt, nhìn hai chúng tôi, tôi trước rồi
anh bạn tôi sau. Sau đấy, bà ta nói với Poirot bằng cái giọng quyền uy rành
rọt:
- Ông là Hercule Poirot?
- Vâng, thưa Quận chúa. Còn đây là ông bạn tôi, đại úy Hastings. Đại úy
đang giúp tôi trong một số công việc.
Bà Quận chúa khẽ cúi chào, rồi ngồi xuống ghế mà Poirot vừa trỏ mời bà
ngồi.
- Tôi đến để hỏi ý kiến ông về một việc hết sức tế nhị, và tôi đề nghị hai
ông coi cuộc nói chuyện hôm nay là chỉ riêng giữa chúng ta.
- Vâng, tất nhiên là như thế, thưa Quận chúa.
- Phu nhân Yardly đã cho tôi biết về ông, thưa ông Poirot. Theo lời phu
nhân và căn cứ vào sự đánh giá cao của phu nhân đối với ông, tôi biết rằng
chỉ ông mới có thể soi sáng cho tôi được việc này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.